Truyện sex dài tập

Thuần nữ thần công (Phần 34)

Website chuyển qua tên miền mới là:
truyentinh.xyz
, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 34

Chuồng ngựa!

Vị đại nguyên soái quyền lực, cao quý, xinh đẹp nhất đế quốc hiện nay đang như một con đĩ thấp hèn để lộ ra cơ thể cao quý của mình phục vụ cho một con ngựa, thậm chí hai lỗ thịt hàng ngàn hàng vạn nam nhân đang ngày đêm ao ước đã khoe ra trước mặt một lão già chăn ngựa thấp hèn.

Lão già đấy vẫn đang chăm chú quan sát một người một ngựa phía trước, thân hình nóng bỏng, xinh đẹp, tràn đây dâm dục kia đã không còn xuất hiện trong mắt hắn. Thân hình đó bây giờ đã đi tới một bên kia hoàn toàn bị cơ thể của đại hắc mã che đậy, lão chỉ có thể thấy cặp chân thon dài của nàng đang không ngừng di chuyển, giữa cặp chân đó lão còn thấy một vài giọt dâm thủy rơi xuống sàn.

Nhìn sàn nhà thấm ướt miệng lưỡi lão càng trở nên khô khan muốn quỳ xuống dùng lưỡi của mình thưởng thức.

Nhưng điều lão căm tức nhất chính là cơ thể xinh đẹp kia lại bị một con ngựa che đậy, cơ thể mỹ miều kia hiện lên trong đầu nhưng lại bị một con ngựa khốn khiếp che đậy. Trong lòng lão già không biết đã chửi chết con ngựa phía trước bao nhiều lần, lão hận không thể chặt con ngựa kia ra từng khúc để cơ thể mỹ miều có thể trở lại trong tầm mắt của lão.

Đương nhiên lão chỉ có thể nghĩ trong đầu, không dám để lộ ra bất kỳ hành động nào. Dù vậy lão già vẫn không ngừng bàn tay đang chăm sóc cậu em bên dưới lại, tuy nó đã vô lực tái hiện hùng phong nhưng cảm giác vẫn có, đặc biệt là khoái cảm trên tinh thần.

Cuối cùng, cuối cùng cũng trở lại.

Đúng vậy đại nguyên soái đã trở lại, Hoàng Nguyệt Ánh lúc này đã hoàn thành một vòng xung quanh đại hắc mã, đầu của đại hắc mã đã trở lại khe ngực ấm áp lão già mơ ước.

Hành động tiếp theo của đại nguyên soái càng khiến lão già trợn tròn mắt.

Chỉ thấy Hoàng Nguyệt Ánh vòng hai tay quanh cổ đại hắc mã sau đó nàng bắt đầu đẩy cặp vú của mình xuống, từ từ trượt xuống cổ họng của đại hắc mã.

Khống giống như mát xa một bên cơ thể đại hắc mã hai bầu vú bị ép chặt như bánh bao, bây giờ hai bầu vú lại bị tách ra ép chặt cổ của đại hắc mã vào bên trong. Cho tới khi xuống tới bụng đại hắc mã tình cảnh này vẫn tiếp tục có lẽ do tác động bởi trọng lực cùng sức ép của chính Hoàng Nguyệt Ánh khiến một phần thịt mềm bị nhồi sang hai bên trông rất thích mắt.

Cặp vú một đường đi xuống cuối cùng dừng lại trước con cặc hơn bốn mươi cm của đại hắc mã, sau đó hai bàn tay của Hoàng Nguyệt Ánh rời khỏi lưng đại hắc mã áp vào hai cặp bưởi.

Sau đó nàng dùng hai cặp vú của mình bao bọc lấy con cặc của đại hắc mã, đáng tiếc còn cặc bốn mươi cm rất dài cho dù cặp ngực to lớn của Hoàng Nguyệt Ánh cũng chỉ có thể bao bọc một phần đầu của con cặc, nhưng đầu khấc vẫn bị bọc vào bên trong không thấy được bóng dáng.

Hoàng Nguyệt Ánh tiếp tục đẩy vào từng chút, từng chút một bọc lấy con cặc khổng lồ kia, trong ánh mắt tràn đây mê luyến cùng dâm dục, nàng tiếp tục đẩy cho tới khi đầu khấc chạm tới bờ môi mình mới dừng lại, ánh mắt nàng si mê nhìn đầu khấc đang tiết ra mùi khai ngai ngái phía trước mặt cổ họng không nhịn được lại động đậy. Nàng có thể cảm nhân được những thớ thịt bên trong lỗ lồn đang không ngừng động đậy reo hò như muốn bao bọc lại thứ trước mặt.


Bạn đang đọc truyện
Thuần nữ thần công
tại nguồn:
http://truyentinh.xyz/thuan-nu-than-cong/

Hoàng Trung Thiện đang trên đường trở về doanh trướng. Trong đầu hắn đang không ngừng suy nghĩ mẫu thân của mình có thể đi đâu trong thành này. Trời cũng đã tối như vậy rồi còn đi đâu được.

Vừa đi vừa nghĩ khiến Hoàng Trung Thiện có cảm giác thời gian trôi đi rất nhanh, hắn cuối cùng cũng trở về trướng của mình.

“Tướng quân, kiếm của ngài?”

Hộ vệ bên ngoài thấy Hoàng Trung Thiện trở về không mang theo kiếm liền tò mò hỏi. Không phải hắn đi lấy kiếm sao, giờ lại về tay không rồi.

“Ai! Nguyên soái không có trong trướng ta cũng không vào được. Chỉ có thể nhờ hộ vệ chuyển lời cho nguyên soái.”

Hoàng Trung Thiện thở dài trả lời. Những hộ vệ này đều đi theo hắn từ lúc thành tướng đều là những người thân cận với hắn Hoàng Trung Thiện cũng không cần dấu diếm việc như vậy.

“Nguyên soái không ở trong trướng! Giờ này rồi nguyên soái còn đi đâu?”

Hộ vệ nghe vậy cũng tò mò hỏi. Quả thật đã vào giờ này trừ lính canh đúng là không có người ra ngoài nữa.

Hoàng Trung Thiện lộ vẻ bất đắc dĩ trả lời.

“Ai biết! Ta có hỏi nhưng không ai biết nguyên soái đi đâu.”

“Ah! Có khi nào nguyên soái tới chỗ đại Hắc mã. Tiểu tướng nghe nói đại nguyên soái rất ưa thích tự mình chăm sóc đại hắc mã.”

Hộ vệ một nghĩ nghĩ nói.

Chuyện này cũng không có gì bí mật, từ trước tới nay đại nguyên soái đều tự tay chăm sóc cho đại hắc mã, chỉ khi quá bận rộn mới tìm người hỗ trợ. Các binh lính còn nhiều lần thấy đại nguyên soái một mình vào chuồng đại hắc mã.

Nghĩ tới đây hộ vệ lại không nhịn được nghĩ tới những lời đồn kia.

Hoàng Trung Thiện nghe vậy trong đầu liền nghĩ tới. Dù sao đây cũng không phải chuyện bí mật gì, ngay cả con trai như hắn trong đầu cũng từng tưởng tượng ra những hình ảnh đó.

“Ta đi một chút.”

Hoàng Trung Thiện cũng cảm thấy có lẽ sẽ tìm được mẫu thân ở chỗ đại hắc mã. Hắn dặn dò hộ vệ một câu rồi hướng về phía chuồng ngựa.


Bạn đang đọc truyện
Thuần nữ thần công
tại nguồn:
http://truyentinh.xyz/thuan-nu-than-cong/

Thở hổn hển, thở hổn hển.

Tiếng thở dốc liên tục phát ra từ trong chuồng ngựa đại Hắc mã, nhưng không phải tiếng thở của ngựa mẹ đại nguyên soái bởi vì lúc này miệng của nàng đã bị lấp đầy bởi đầu khấc của đại Hắc mã.

Thậm chí đầu khấc đại Hắc mã lớn tới nỗi hai má của nàng còn bị phình ra chỉ để chứa được nó, đương nhiên với kích cỡ này cổ họng của nàng cũng vô lực trở thành lỗ lồn thứ hai phục vụ đại Hắc mã.

Cuối cùng tất cả những gì nàng có thể làm được là dùng miệng của mình ngậm lấy một phần quy đầu, sau đó dùng sự uyển chuyển như một con rắn của lưỡi thơm mát xa xung quanh quy đầu.

Còn tiếng thở dốc liên tục kia phát ra từ chính lão già chăn ngựa đang không ngừng dùng bàn tay của mình phục vụ cho cậu em vô lực của lão. Hình ảnh trước mắt cho dù lão vô lực nhưng cũng không muốn từ bỏ, nó không chỉ khoái cảm trên thể xác mà tình thần cũng được thỏa mãn.

Phì phì.

Lần này là âm thanh phát ra từ đại Hắc mã, dường như nó đang muốn ra hiệu gì đó cho con ngựa mẹ dưới người.

Hoàng Nguyệt Ánh nghe vậy cũng liền rời lưỡi của mình ra khỏi đầu khấc của đại Hắc mã. Nàng đĩ thõa nhìn lão già đang vô lực quỳ bên cạnh nói.

“Lão già, ngươi nói xem ngựa mẹ ta đây liệu có thể chứa được thần khí của chủ nhân không.”

Đến rồi!

Đây là âm thanh phát ra từ sâu trong tiềm thức của lão già, lão không hề trả lời Hoàng Nguyệt Ánh mà lại trừng lớn đôi mắt của mình gật đầu liên tục.

Hoàng Nguyệt Ánh liếm môi, nàng chậm rãi quay người lại. Hai chân đứng thẳng, cả người còng xuống dán sát lưng với bụng đại Hắc mã, hai bàn tay chống lấy đầu gối chổng mông ra hướng về phía sau.

Nàng chẩm rãi điều chỉnh tư thế của mình, cho tới khi lỗ lồn chống đỡ ngay trước đầu khấc đại Hắc mã chỉ cần đẩy một cái liền có thể tiến vào.

“Mời chủ nhân sự dụng bồn chứa tinh.”

Hoàng Nguyệt Ánh mở lời, trong giọng nói không dấu được cơn động dục, lớp thịt non bên ngoài cảm nhận được độ nóng đến từ đầu khấc đã khiến cơ thể nàng trở nên hưng phấn, nó biết mình sắp phải đón nhận điều gì nó sẽ phải làm nhiệm vụ gì.

“Ahhhhh.”

Một tiếng rên rỉ vang vọng khắp chuồng ngựa, âm thanh không hề che dấu sự dâm dục khoái cảm bên trong.

Lỗ lồn Hoàng Nguyệt Ánh đã bị nong rộng hết cỡ, con cặc đại Hắc mã lớn tới nỗi nó có thể tạo ra một cửa động khổng lồ ngay trên cơ thể vị đại nguyên soái này.

Chỉ với một lần thúc vào tử cung của nàng ngay lập tức bị công phá, đôi mắt Hoàng Nguyệt Ánh lật lên cơ thể run rẩy không ngừng, hiển nhiên nàng đã cao trào. Nhưng con cặc này quá lớn, vẫn còn tới gần một nửa nằm bên ngoài không thể tiến vào cơ thể ngựa mẹ.

Lão già quỳ một bên thấy cảnh này đôi mắt như muốn nứt ra, lão có thể thấy được con cặc đó khủng bố tới cỡ nào, nó nong rộng dâm động mơ ước của biết bao tên đàn ông ra khiến chủ nhân của dâm động này lên đỉnh cao chỉ trong một cú thúc.

Rồi ai sẽ là người có thể thỏa mãn nàng ta đây?

Nhìn dâm động bị nong rộng thùng thình kia trong đầu lão già không tự chủ được đặt câu hỏi.

Phía Hoàng Nguyệt Ánh mặc dù nàng đang lên đỉnh nhưng cơ thể nàng vẫn giữ vững không một lần nhúc nhích. Đại Hắc mã cũng không để nàng lên đỉnh xong, đầu khấc của nó bắt đầu rút đi rời khỏi tử cung của nàng theo sau đó dâm thủy bắt đầu rỉ ra ngày càng nhiều cho tới khi đầu khấc án ngữ trước cửa. Sau đó lại một cú thúc vào sâu trong tử cung, Hoàng Nguyệt Ánh lần này còn rên rỉ lớn hơn cả người nàng bị đẩy về phía trước, lần này nàng đã không thể giữ được thăng bằng nữa, cánh tay phải vươn lên vòng qua lưng đại Hắc mã mới có thể miễn cưỡng đứng vững.

Đại Hắc mã cũng không có chút thương hương tiếc ngọc nào, nó bắt đầu thúc mông của mình càng lúc càng nhanh khiến đầu khấc liên tục va chạm thành tử cùng truyền tới Hoàng Nguyệt Ánh cảm giác đau đớn như tử cung mình sắp bị xuyên thủng vậy.

“Ahhh… ah… mạnh… mạnh quá… chủ nhân… ah… ah… ngựa mẹ… chết… ah… ah… chết mất.”

Hoàng Nguyệt Ánh dường như không thể thừa nhân đựa sức mạnh của đại Hắc mã nàng lên tục rên rỉ trong đau đớn nhưng còn lớn hơn chính là khoái cảm.

Hai chân nàng bây giờ chỉ còn đầu ngón chân chạm đất toàn bộ sức nặng của cơ thể đều dồn lên con cặc của đại hắc mã nàng giống như một em bé bị mẹ treo trước ngực nhưng thay vì được đỡ bằng đai đeo nàng tự đỡ bằng hai cánh tay và lỗ lồn kết nối cơ thể với con cặc.

Điều đáng nói hơn thay vì giống như em bé được đỡ trước ngực của mẹ nàng lại bị treo lên như một con chó chết dưới bụng của một con ngựa đen, nhìn cực kỳ dâm dục, cực kỳ ti tiện.

Hoàng Nguyệt Ánh đang phải hứng chịu những cú thúc không thương tiếc tới từ đại Hắc mã, đôi mắt nàng trắng dã miệng mở lớn lưỡi thơm thẻ ra như không còn lực để ngậm lại, nhưng lại có sức mạnh để cố định cơ thể của mình dưới bụng đại Hắc mã.

Những cú thúc của đại Hắc mã đều chứa sức mạnh như thiên cân vạn chùy không chỉ đánh sâu vào tử cung nàng mà còn đánh sâu vào linh hồn của nàng khiến nàng thất thủ ngay lập tực.

Nàng lúc này đã bị treo lên dưới bùng đại Hắc mã, hướng nó lộ ra lỗ lồn của mình bị đánh liên tục không có sức hoàn trả, hai cặp vú mê người cũng như hai quả bưởi trong bão lay qua lay lại liên tục bị tấn công không biết sẽ rơi rụng khi nào.

Vị đại nguyên soái của chúng ta thậm chí đã không còn ý thức để quan sát tình hình xung quanh nữa, nàng chỉ có thể liên tục rên rỉ như một con ngựa cái dâm dục đang bị ngựa đực cưỡi lên, thậm chí còn không xứng để dùng chữ cưỡi với nàng. Nàng cứ như vậy mặc cho một con súc sinh hành hạ chính mình, cũng tự biến mình thành một con súc sinh.

Ah ah giết ả, giết chết con ngựa cái hạ đẳng kia.

Lão già quỳ bên cạnh thấy hình ảnh này lại càng trở nên hưng phấn cậu em vốn đã vô lực bây giờ cũng đã hùng phong trở lại. Trong đầu không ngừng nguyền rủa con ngựa cái dâm dục trước mặt, có lẽ bởi vì thân phận cao quý của nàng nhưng lại trở thành bồn chứa tinh cho một con súc vật hạ đẳng khiến tinh thần lão trở nên điên cuồng như vậy.

Đúng vậy súc sinh! Ngươi chỉ xứng làm bồn chứa tinh, làm dương vật mũ cho một con súc sinh. Ha ha, đại nguyên soái cái gì chứ ngươi chỉ là một thứ hạ đẳng. Không biết các binh lính sẽ như thế nào nếu biết nữ thần trong lòng bọn hắn lại chỉ xứng làm bồn chứa tinh, làm dương vật mũ cho một con súc sinh đây haha!

Bàn tay lão liên tục an ủi cậu em của mình trong khi lòng lại liên tục chửi mắng hai con súc sinh trước mặt. Càng nghĩ tới thân phận của nàng, lão càng hưng phấn, những giọt dịch nhờn trong suốt lại bắt đầu rỉ ra từ cậu em của lão.

Không quá lâu đai đeo bằng thịt cũng bị tuột ra. Hai cánh tay Hoàng Nguyệt Ánh vô lực rời khỏi lưng đại Hắc mã, không còn điểm tựa phần thân trên của nàng ngã xuống dưới sàn.

Phần thân dưới vẫn như cũ bị cặc đại Hắc mã giữ lấy giống như tư thế trồng cây chuối bị con cặc kia không lưu tình chút nào từ bên trên giã xuống, ép chặt cả khuôn mặt cùng hai cặp vú xuống sàn giống như quả bóng bị nén lại bất kỳ lúc nào cũng có thể nổ bể ra.

Có lẽ do miệng cũng bị chặn đi một phần khiến âm thanh rên rỉ của nàng cũng nhỏ hơn nhiều nếu không để ý kỹ quả thật rất khó nghe.

Hoàng Nguyệt Ánh đang hưởng thụ tử cung liên tục bị xung kích thì đột nhiên nàng cảm nhận có sức nặng ngàn cân như đè lên cơ thể mình, mông của nàng cũng vì vậy thay đổi tư thế không còn chổng lên trên nữa.

“Chủ nhân…”

Nàng từ bên trong cơn khoái cảm hồi phục thanh tỉnh đôi chút, nhưng khi nàng còn chưa biết chuyện gì thì bóng tối đã bao trùm tầm mắt của nàng, làn da truyền tới xúc cảm cho nàng biết thứ bao bọc xung quanh cơ thể nàng chính là da của đại Hắc mã. Nhưng điều đáng nói ở đây chính là sức nặng đang đè lên người khiến nàng không thể di chuyển, ngay cả nói chuyện cũng trở nên khó khăn có lẽ vì thế cảm giác khó thở bắt đầu xuất hiện.

Từ vị trí của lão già, khuôn mặt lão đã trở nên vặn vẹo, ánh mắt tràn đầy thù ghét nhìn về phía trước nơi đó thân ảnh lão mê luyến đã biến mất bị toàn bộ cơ thể của đại Hắc mã đè lên.

Làm sao có thể, mau tránh ra. Mau tránh ra.

Lão không ngừng nguyền rủa đại Hắc mã, làm sao một người có thể chịu đựng sức nặng của con ngựa như đại Hắc mã bị nó đè lên không chết cũng mất nửa cái mạng.

Nghĩ tới đây lão già trong lòng không khỏi sốt sắng lên, lão đang đi đi tới giải cứu người ra thì bên tai truyền đến bước chân âm thanh.

Thời điểm này đã không còn người hoạt động, không gian xung quanh vô cùng yên tĩnh nên tiếng bước chân vang vọng rất rõ ràng.

Lão già tỉnh hồn lại, vội vàng kéo quần lên sửa sang lại quần áo của mình vội vã cầm lấy khăn lau nhũng vào xô nước gần đó đưa đến trên người đại Hắc mã làm bộ lau chùi.

Dù sao người đến vào giờ này cũng không phải bình thường, trước tiên nên làm như không thấy tiếp tục công việc của mình là được. Nhưng dù vậy ánh mắt lão thi thoảng cũng liếc nhìn phần bụng lô ra của đại hắc mã, nghĩ tới cơ thể xinh đẹp đang ẩn mình dưới người con ngựa này lão không tự chủ được nuốt vài ngụm nước miếng.

Không quá lâu tiếng bước chân đã dừng trước cửa chuồng ngựa, một tiếng “két” vang lên cánh cửa bị đẩy ra. Hoàng Trung Thiện từ bên ngoài nhìn vào.

Lão già lúc này mới giả vờ như bị giật mình quay đầu lại, nhìn người tới là một thanh niên trên người còn ăn mặc áo giáp liền vội vàng hành lễ.

“Tiểu nhân tham kiến tướng quân.”

Lão cung không biết người tới là ai, chỉ căn cứ bộ giáp thanh niên trước mặt mặc phán đoán là một vị tướng quân mới vội vã hành lễ.

Nghĩ tới đại nguyên soái đang bị đè dưới bụng con ngựa sau lưng lão già trong lòng không khỏi run lên sợ hãi, nhưng thay vào đó một cố khoái cảm kích thích không hiểu sao truyền khắp người khiến cơ thể lão có chút run rẩy.

Nhìn thấy cơ thể lão già run run Hoàng Trung Thiện còn tưởng lão già sợ mình bèn lên tiếng.

“Không phải sợ. Ta tới đây muốn hỏi một chút ngươi có thấy đại nguyên soái ở đâu.”

Lời Hoàng Trung Thiện chỉ là vô tình nhưng lại khiến trái tim lão già như ngừng đập, lão cố né đi ánh mắt Hoàng Trung Thiện cơ thể vẫn không tự chủ được run rẩy nói.

“Bẩm… bẩm tướng quân… tiểu… tiểu nhân không… không thấy.”

Biểu hiện của lão già quả thật rất đáng nghi, nhưng có lẽ do lúc đầu lão đã có biểu hiện sợ hãi như vậy. Hơn nữa cùng không phải việc gì lớn nên Hoàng Trung Thiện chỉ nghĩ lão đang sợ mình, dù sao đây cũng không phải lần đầu hắn gặp chuyện này. Hoàng Trung Thiện lắc đầu chán nản, hắn không nói gì thêm đưa ánh mắt về phía đại Hắc mã đang nằm sau lưng lão già.

Đại Hắc mã đang nằm trên sàn bụng nó như bị ép lại lồi ra một phần thịt, Hoàng Trung Thiện dường như còn nhìn thấy bụng đại Hắc mã động đậy như có thứ gì bên dưới đang động.

Mỗi lần nhìn thấy con ngựa này Hoàng Trung Thiện lại có cảm giác áp lực, cũng không thể trách hắn cơ thể của con ngựa này thật sự rất có lực trùng kích ai đứng trước nó đều có cảm giác bị đè nén vô cùng khó chịu.

Hoàng Trung Thiện cũng không ngoại lệ, mỗi lần nhìn thấy con ngựa này hắn đều phải ngước lên nhìn như đối mặt với một sinh vật cao cấp hơn mình, điều này khiến hắn vô cùng khó chịu khiến Hoàng Trung Thiện thường né tránh đại Hắc mã.

Hôm nay lần đầu tiên Hoàng Trung Thiện thấy đại Hắc mã nằm xuống, không hiểu sao nhìn thấy cảnh này khiến Hoàng Trung Thiện cảm giác dễ chịu hơn nhiều, không khí áp bách vốn phát ra từ người đại Hắc mã đã giảm đi rất nhiều.

Không còn cảm giác áp bách vốn có Hoàng Trung Thiện cũng đột nhiên vui vẻ lên, hắn đi tới trước ngược đại Hắc mã ngồi xổm xuống đưa tay sờ lên cơ thể đại Hắc mã.

Cảm giác cơ bắp cứng cáp từ bàn tay truyền tới khiến Hoàng Trung Thiện không thể không cảm thán.

“Thật là! Làm sao trên thế gian lại có con ngựa như ngươi. Có lẽ cũng chỉ có người như đại nguyên soái mới chế ngự được ngươi.”

‘Đúng đúng, thời gian qua chăm sóc cho đại Hắc tiểu nhân cũng cảm nhận được đây chính là mã trung chi vương cũng chỉ có đại nguyên soái người như vậy mới có thể chế ngự được nó.

Lão già bên cạnh thấy Hoàng Trung Thiện tiến tới trong lòng không khỏi căng thẳng lên, khi hắn ngồi xuống trước người đại Hắc mã tim lão đã treo lên.

Khi nghe lời của Hoàng Trung Thiện lão cũng vội vàng trả lời ca ngợi đại nguyên soái, như sợ vị tướng trước mặt phát hiện ra vấn đề.

Nhưng trong đầu lão lại nghĩ! Cũng không phải đại nguyên soái chế ngự con ngựa này mà là nàng bị con ngựa này chế ngự, bị nó hoàn toàn thuần hóa thành một con ngựa mẹ thành bồn chứa tinh, thành dương vật mũ dành riêng cho nó. Không biết ngươi sẽ thế nào nếu phát hiện đại nguyên soái thần thánh của ngươi đang bị con ngựa này đè dưới bụng dùng lỗ lồn của mình sưởi ấm cho con cặc của nó.

“Ngươi hẳn phải rất khó khăn khi chăm sóc cho nó.”

Hoàng Trung Thiện quay sang nhìn lão già hỏi, lời của hắn rất nhẹ nhàng không có bất ý tứ đe dọa nào.

“Không… không khổ, được chăm sóc ngựa cho đại nguyên soái là vinh hạnh của tiểu nhân.”

Nhưng dù vậy lão già vẫn rất sợ hãi ánh mắt liên tục né tránh không dám nhìn thẳng.

Hoàng Trung Thiện thấy vậy biết mình không thể làm gì hơn đành bỏ qua không quan tâm tiếp tục chuyên chú quan sát đại Hắc mã.

Ánh mắt hắn khi quét qua bụng đại Hắc mã liền nghi hoặc không thôi, bởi vì nó có vẻ lồi ra như có gì đó bên dưới đang bị đè ép.

Bất quá Hoàng Trung Thiện lại không có ý định điều tra cái gì. Hắn có chút sợ hãi tâm lý nếu đại Hắc mã đứng lên không biết hắn còn giữ được sự bình tĩnh này nữa không.

Hoàng Trung Thiện cuối cùng đưa tay sờ lên bụng đại Hắc mã như muốn xem xem rốt cuộc là cái gì khiến bụng của nó lồi ra như vậy.

Bị đè dưới bụng đại Hắc mã Hoàng Nguyệt Ánh cũng nghe được âm thanh bên ngoài, cho dù bị ngăn bởi một lớp thịt nàng cũng nhận ra âm thanh đó là của con trai nàng.

Nghĩ tới con trai chỉ cách mình một lớp thịt chỉ cần đại Hắc mã hơi nghiêng bụng cơ thể trần truồng, dâm đãng của mình cùng lỗ lồn đang bị nong rộng bởi con cặc của đại Hắc mã bị lộ ra trước mặt con trai không chỉ không khiến sợ hãi mà lại càng hưng phấn.

Cả cơ thể bị đè dưới người đại Hắc mã khiến Hoàng Nguyện Ánh cảm giác khó thở, nhưng cơn hứng tình lại không hề tan đi mà càng ngày càng bành trướng, lỗ lồn càng lúc càng ngứa cho dù con cặc của đại Hắc mã đang án ngữ bên trong.

Cuối cùng nàng đã không thể chống lại cơn khoái cảm triều dâng này, mông cố gắng đẩy ra sau tìm cách để cặc đại Hắc mã cho mình giải ngứa mặc cho bụng bị ma sát với sàn nhà truyền tới cảm giác đau đớn.

Hai đầu vú cũng vì bị ép xuống sàn nhà mát lạnh cũng truyền tới cảm giác khác thường khiến Hoàng Nguyệt Ánh như lên cơn nghiện, nàng bất chấp bị lộ cả người bắt đầu động lên, dùng hai đầu ti đi ma sát mặt đất.

Đại Hắc mã cũng cảm nhận được biểu hiện của Hoàng Nguyệt Ánh, thấy vậy nó cũng không cố kỵ bị con trai hờ của mình phát hiện mông cũng bắt đầu động lên húc vào lỗ lồn của nàng.

“Đây là đang làm gì?”

Hoàng Trung Thiện cũng thấy mông của đại Hắc mã đang động liên tục lên xuống như là…

Hoàng Trung Thiện cũng không phải loại chưa trải sự đời, hắn tuy chưa thành gia nhưng thông đồng làm bậy cũng không phải ít. Nhìn thấy hành động này của đại Hắc mã không hiểu sao trong đầu hắn lại hiện lên những hình ảnh không được đứng đắn cho lắm.

Có lẽ nằm lâu quá buồn chán nên mới động như vậy thôi, cũng không có gì đặc biệt. Hoàng Trung Thiện tự biên cho mình một lý do né đi hình ảnh dâm dục trong đầu.

Lão già cũng thấy hông của đại Hắc mã đang liên tục vận động, là người biết sự thật lão đương nhiên nhìn ra đại Hắc mã đang làm gì. Trong đầu lão không khỏi xuất hiện hình ảnh một đại mỹ nữ đang trần truồng bị đè dưới bụng đại Hắc mã lỗ lồn liên tục bị con cặc đại Hắc mã giã vào miệng nhỏ rất muốn rên rỉ nhưng sợ người bên cạnh phát hiện chỉ có thể đau khổ ngậm miệng cố gắng không để âm thanh phát ra.

Tình cảnh hiện tại của Hoàng Nguyệt Ánh quả thật giống như tưởng tưởng của lão già, nàng không thể động đậy chỉ có thể nằm yên hứng chịu những cú thúc của đại Hắc mã miệng cố gắng mím chặt không để âm thanh rên rỉ của mình phát ra khiến con trai phát hiện. Hoặc có lẽ nàng cũng muốn cảm nhận sự kích thích khi bị địt trước mặt con trai nên mới cố gắng khiêu khích đại Hắc mã khiến nó nổi giận liền trực tiếp địt nàng.

Cậu con trai của nàng hiện đứng bên cạnh tò mò nhìn hông của đại Hắc mã đang liên tục đung đưa giã con cặc của nó vào lỗ lồn mẫu thân hắn nhưng chính hắn lại không biết điều đó chỉ cảm thấy động tác này rất thú vị, như đại Hắc mã đang biểu diễn cho hắn xem vậy.

Hoàng Trung Thiện quan sát một lúc liền đứng dậy nói với lão già đứng bên cạnh.

“Ta không làm phiền nữa, ngươi cũng nên nghỉ ngơi đi. Con ngựa này cũng không phải loại yếu đuối không có người chăm sóc thì không được.”

Nói xong Hoàng Trung Thiện liền quay người đi ra ngoài, lão già ở phía sau thấy tướng quân trẻ tuổi này chuẩn bị rời đi liền liên tục gật đầu vâng dạ như muốn đuổi hắn đi ngay lập tức.

“Uh…”

Ngay khi Hoàng Trung Thiện chuẩn bị rời khỏi chuồng ngựa một tiếng rên rỉ lọt vào tai khiến hắn dừng chân lại.

Lão già cũng nghe thấy tiếng rên này, trong đầu liên tục kêu khổ.

Tiếng rên này đương nhiên phát ra từ miệng vị mẫu thân của Hoàng Trung Thiện.

Nàng khi nghe thấy con trai chuẩn bị rời đi trong lòng cũng thả lỏng xuống, nhưng tận dụng lúc nàng không để ý đại Hắc mã vậy mà lại dùng lực thúc mạnh vào tử cung nàng, đầu khấc đánh lên thành tử cung như muốn xuyên thủng tử cung.

Cơn đau bất ngờ ập tới khiến nàng không nhịn được rên lên, lúc này nàng đã không để ý được con trai có nghe thấy hay không bởi vì sau cú thúc đó nàng đã lên đỉnh đôi mắt đã không còn tiêu cự ý thức mơ hồ tận hưởng dòng lũ đánh tới. May mắn ngoại trừ tiếng rên ban đầu ra không còn một âm thanh nào phát ra từ cổ họng nàng nữa. Hoàng Nguyệt Ánh giờ đây đang tận hưởng khoái cảm của mình không thèm để ý tới bên ngoài đang có người vì nàng mà đổ mồ hôi.

“Hình như ta nghe thấy tiếng rên phải không.”

Hoàng Trung Thiện quay lại hỏi lão già.

Lão già nghe vậy đôi mắt đảo qua đảo lại, sau đó lấy tay đè eo của mình tỏ vẻ đau đớn nói.

“Tướng… tướng quân. Tiểu nhân có tuổi rồi, lưng không tốt nên nê…”

“Ngươi ah! Đã tuổi lớn như vậy rồi nên nghỉ ngơi đi, để con cháu co cơ hội chăm sóc.”

Không biết Hoàng Trung thiện có tin hay không, nhưng hắn thực sự rời đi ngay sau đó để lại lão già đang lau mồ hôi hột phía sau.

Cho dù Hoàng Trung Thiện đã rời đi nhưng không khí trong chuồng ngựa vẫn đông cứng lại.

Thực ra là do cơ thể lão già đang vô cùng căng thẳng không dám động đậy mà thôi, còn với đại Hắc mã nó vẫn rất bình thản nằm ở đó hông còn liên tục hoạt động đong đưa.

Hiển nhiên nó đang dùng những động tác đó để giã con cặc của mình vào lỗ lồn đại nguyên soái, thậm chí không có Hoàng Trung Thiện ở đây động tác của nó càng trở nên sỗ sàng, càng trở nên không kiêng dè mặc cho tiếng bước chân của vị tướng quân trẻ tuổi kia vẫn vang vọng bên ngoài, hoàn toàn chưa đi xa.

Lão già lại không như vậy nhìn cơ thể đang run rẩy của lão liền biết lão đang sợ hãi như thế nào, ánh mắt lão liếc về phía đại Hắc mã đang không kiêng nể gì sau lưng. Hông của nó càng lúc càng mạnh, bụng đã chệch đi lộ ra một phần da thịt trắng nõn bên dưới.

Đại Hắc mã quả thật đang hành động rất sỗ sàng, không chút kiêng nể, không chút sợ hãi liên tục địt mạnh vào lỗ lồn mẫu thân người ta trong khi người ta chỉ vừa mới biến mất sau cánh cửa.

Thậm chí nó còn để lộ ra một bên vú trắng nõn đang bị đè dưới sàn ép thành thịt nhồi trông rất ngon miệng.

Hoàng Nguyệt Ánh lúc này đang cực kỳ thống khổ, hoặc có lẽ đang cực kỳ khoái hoạt. Từng cú thúc mạnh mẽ của đại Hắc mã như muốn xuyên thủng tử cung của nàng, như muốn biến nàng thành một dương vật mũ chân chính không còn bất kỳ tư duy nào.

Khuôn mặt nàng, cặp vú của nàng cả cơ thể của nàng nữa cho dù đã bị lộ ra một phần nhưng vẫn bị ép chặt trên sàn nhà. Ngay cả dung nhan xinh đẹp kia cũng bị ép tới méo lại, đôi mắt đã không còn tiêu cự chỉ còn lại trong trắng cho thầy ý thức của nàng đang vô cùng mơ hồ nhưng hàm răng kia vẫn đang cắn chặt không cho tiếng rên của mình vang lên khiến ai cũng nghi ngờ việc nàng có thật sự mất đi ý thức hay không.

Dần dần tiếng bước chân của Hoàng Trung Thiện từ từ rời xa cho tới khi hoàn toàn không thể vọng vào trong chuồng ngựa nữa. Lúc này một tiêng rên vang vọng khắp chuồng ngựa.

Lão già nhìn lại, nơi đó đại nguyên soái của Nguyên Long đế quốc đã thật sự không thể giữ được ý thức của mình, cơ thể nàng co giật liên tục miệng nở một nụ cười ngơ ngác lưỡi nhỏ thè ra mang theo nước dãi chảy xuống sàn. Vị trí kết nối giữa nàng và đại Hắc mã đã rỉ ra từng giọt từng giọt chất lỏng, ngay cả đại Hắc mã cũng không tiếp tục vận động mông của mình mà phần cặc lộ ra ngoài kia lại đang giật giật.

Tất cả điều đó đều nói lên Hoàng Nguyệt Ánh và cả đại Hắc mã đã đạt tới đỉnh cao của khoái cảm.

Lão già vội vã nắm lấy cậu em đã mệt mỏi của mình nhưng chỉ trong chốc lát đã lập tức đầu hàng phun ra một vết nhớt trong suốt nhìn không giống tinh hoa của một người đàn ông chút nào.

Danh sách tập của truyện Thuần nữ thần công :

To top