Truyện sex dài tập

Thuần nữ thần công (Phần 32)

Website chuyển qua tên miền mới là:
truyentinh.xyz
, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 32

Đã là ngày thứ ba sau cuộc phản loạn nhưng kinh thành vẫn chưa khôi phục lại như sinh hoạt bình thường mỗi giờ mỗi khắc đều có binh lính tuần tra, thi thoảng lại xông vào một nhà dân hay phủ đệ. Sau đó là tiếng la hét, tiếng khóc than của phụ nữ, không tới một thời gian sau toàn bộ người trong phủ để đều bị lôi ra ngoài, bị phán là đồng lõa.

Ba ngày qua kinh thành trải của một cuộc thanh tẩy lớn, rất nhiều gia đình quyền quý, gia đình quan viên trong thoáng chốc trở thành tội đồ các vị thiếu gia công tử, tiểu thư cao cao tại thượng trong thoáng chốc người bị biến thành nô lệ, người bị biến thành kỹ nữ cả gia tộc suốt đời trở thành nô lệ.

Giờ ngọ ba khắc đây là thời điểm mặt trời lên cao nhất, cũng là thời điểm dễ xác định nhất.

Giữa quảng trường trước cổng hoàng cung, một bình đài đã được dựng lên, người người tụ tập xung quanh bình đài mang lại cảm giác chen chúc.

Phía trên bình đài quỳ từng hàng lại tới từng hàng người bọn họ đều bị trói chặt sau đầu bị cố định bởi một tấm gỗ, trên tấm gỗ còn ghi chữ tội, phía sau mỗi người bọn họ đều đứng đấy một tên đao phủ.

Đối diện bình đài đặt một bàn dài, phía trên Hình bộ thượng thư đứng ở đó, hai tay mở ra chiếu thư chậm rãi đọc.

Nội dung của chiếu thư chủ yếu là vạch tội đám người trên bình đài, sau đó là lời chỉ trích cùng định tội.

Sau đó là phán quyết chặt đầu, máu chảy xuống nhuốm đỏ cả bình đài cùng khu vực xung quanh không lâu sau lời phán quyết của hình bộ thượng thư.

Người dân đứng xung quanh thấy cảnh này liền lớn tiếng hô hoán khen hay, không biết họ có thật sự vui vẻ vì một lúc chém nhiều người như vậy hay không nhưng ít ra nó cũng tiếp sức cho đao phủ phía trên chuẩn bị cho những cái đầu tiếp theo.

Chuyện này vẫn chưa kết thúc, sau khi những cái xác không đầu bị lôi xuống lại có một lượt phạm nhân được lôi lên đài, bọn họ bị đè xuống đầu gối thấm ướt máu tươi của người đi trước chưa kịp dọn dẹp.

Trong những người này có cả trẻ em, người già và cả phụ nữ đang mang thai, không một ai trốn thoát.

Có những đứa trẻ mới hai ba tuổi còn chưa hiểu được tình cảnh của mình, cho dù bị trói cũng nở nụ cười toe toét với mẫu thân như đang cổ vũ cho mẹ mình, vị mẫu thân bên cạnh tóc tai bù xù mặc áo tù phạm quỳ trên đất nhìn con nhỏ đôi mắt lệ đã thấm ướt, nhưng gương mặt vẫn nở một nụ cười rất tươi cố gắng không để con nhỏ thấy khuôn mặt sợ hãi của mình.

Nhưng không phải đứa bé nào cũng lạc quan như vậy những hài đồng lớn hơn một chút tuy chưa hoàn toàn nhận thức được chuyện gì xảy ra nhưng có lẽ chúng cảm nhận được không khí xung quanh. Tiếng khóc của chúng rất lớn, hòa chung với tiếng khóc của những người mẹ, và rất nhiều người khác.

Các đạo phủ đứng bên cạnh lại không có bất kỳ biểu hiện nào trước cảnh tượng thê lương này, bọn họ vác lưỡi đao đang dính máu của mình yên lặng đứng một bên không hề động đậy.

“Chém.”

“Giết.”

“Giết.”

Sau khi hình bộ thượng thư tuyên án, tiếng la giết của người dân xung quanh vang lên toàn bộ quảng trường, bọn họ làm như không thấy những đứa trẻ còn chưa biết nói giống như con cháu của họ, những người phụ nữ mang thai giống như nương tử của họ và cả những cụ ông cụ bà giống như cha mẹ họ đang ở trên đó chờ đợi cái chết từng dây từng phút tới.

Tất cả những gì họ quan tâm lúc này có lẽ là lại thấy người chết, lại có máu chảy.

Các đạo phủ đứng một bên nghe lệnh của hình bộ thượng thư lần lượt rút thanh gỗ cố định cổ phạm nhân ra, hai tay chầm chậm giơ lên lưỡi đao dính máu.

“Trảm.”

Âm thanh vang lên, lưỡi đao hạ xuống một đống đầu người lặn lốc rơi xuống sàn.

Đầu của đứa trẻ kia cũng vậy, nụ cười vẫn nở trên môi mặc cho máu đã thấm ướt một bên mặt. Bên cạnh đầu của người mẹ cũng đã rơi xuống, nụ cười nàng cũng giống như đứa bé không hề dập tắt, đôi mắt cả hai như có thần vẫn đối mặt nhau. Cho tới khi… Hai bàn tay đưa tới nắm lên tóc cả hai, sau đó hai cái đầu được xách lên, đầu của đứa trẻ được chuyển qua tay kia nằm tựa vào đầu người mẹ.

Đây coi như vạn hạnh trong bất hạnh chăng! Bởi vì có chết hai mẹ con vẫn ở bên nhau, người mẹ vẫn tiếp tục trở thành nơi con của mình dựa vào.

Đây không phải lần đầu, cũng không phải lần cuối cảnh tượng này xảy ra. Nó sẽ vẫn tiếp tục trong một thời gian dài, cho tới khi toàn bộ lũ phản loạn được tìm ra.

Mọi người xung quanh hưng phấn tới mức không một ai để ý một bóng người đang rời khỏi đám đông.

Bóng người là một thanh niên sau khi rời khỏi đám đông thanh niên rẽ vào một con ngõ nhỏ, hắn tiếp tục rẽ vào nhiều con ngõ nhỏ khác. Tới khi hắn rời khỏi ngõ nhỏ liền đã xuất hiện tới bạch hổ lộ, con đường này xung quanh đều là các phủ đệ, rất nhiều gia đình quan viên đều ở tại con đường này.

Thanh niên đi tới một tòa phủ đệ, cửa của tòa phủ đệ này không đóng, một người hầu đứng canh một bên, người này đi thẳng vào không một chút do dự người hầu đứng một bên cũng không ngăn cản còn cúi đầu chào.

Thanh niên đi thẳng một mạch vào hậu viện, đi thẳng tới hậu hoa viên dừng lại trước bức tường bọc xung quanh phủ đệ, hắn đưa tay đẩy một phát bức tường bị lệch ra một khe nhỏ chỉ đủ cho một người, thanh niên bước vào bên trong bức tường nhanh chóng khép lại.

Bên kia bức tường là một tòa phủ đệ khác, cỏ ở đây cao tới bắp chân, lá khô vương vãi khắp nơi hiển nhiên nơi này đã bị bỏ hoang một thời gian dài.

Thanh niên đi vào tòa lầu các, bên trong cũng giống như ngoài hoàn toàn là một mảnh xơ xác tiêu điều, đồ đạc vương vãi khắp nơi. Thanh niên quan sát xung quanh không một bóng người liền đi tới tủ đựng đồ, hắn lấy chân làm điểm tựa dùng lực đẩy ra tủ đồ nhìn như đã cũ nát, tủ đồ theo lực đẩy của hắn chậm rãi di chuyển lộ ra một thông đạo phía sau.

Thanh niên bước vào dùng sức đậy tử đổ lại che đi thông đạo, hắn lấy cây đuốc treo bên cạnh từ bên trong lấy ra mồi lửa đốt lên cây đuốc.

Đi qua vài đường rẽ phía trước xuất hiện ánh sáng cùng vài bóng người.

“Ngươi tới rồi. Tình hình thế nào.”

Những bóng người kia thấy thanh niên tiến tới, một người liền đứng lên hỏi.

Người này chính là binh bộ Lâm thượng thư, người đang bị truy nã khắp kinh thành, phía sau hắn còn tể tướng Ngô Lăng cùng một vài quan viên phe phản loạn, bọn họ đều tập hợp ở đây nhưng lại không có bóng dáng của Khang vương.

“Không được! Kinh thành vẫn đang giới nghiêm, không có cách nào trốn ra.”

Thanh niên trả lời.

“Có tin tức của vương gia?”

Ngô Lăng ngồi một bên lên tiếng hỏi.

“Không có, ta không nhận được tin tức của vương gia. Ngài cũng biết ta không được phép chủ động liên lạc, trừ khi vương gia chủ đông liên lạc với ta, nếu không ta cũng không biết hắn ở đâu.”

Thanh niên lặc đầu trả lời.

“Gia tộc của ta thế nào? Ngươi có biết.”

Một vị quan viên khác chờ đợi không được, đứng lên hỏi trong ánh mắt tràn đầy mong chờ.

Những vị quan viên khác nghe vậy cũng mang ánh mắt mong chờ nhìn người thanh niên.

Thanh niên nhìn ánh mắt mọi người nhìn mình thở dài nói.

“Các ngươi mong chờ điều gì về gia tộc của kẻ phản loạn. Không lẽ các ngươi kỳ vọng thái hậu nương nương của chúng ta thương hại tha cho gia tộc các ngươi.”

Đám quan viên nghe vậy khuôn mặt tối sầm lại, không khí xung quanh trở nên trầm xuống không ai nói gì.

Thanh niên thấy vậy lại thở dài, hỏi tiếp.

“Các vị, không biết các vị có kế hoạch gì cho tương lai. Ta năng lực có hạn chỉ có thể nỗ lực giúp các vị rời khỏi kinh thành, sáu này các vị chỉ có thể dựa vào chính mình.”

“Cảm ơn mục công tử, chỉ cần có thể rời khỏi kinh thành chúng ta sẽ không quên ơn ngài.”

“Không cần khách khí. Thôi vậy, ta không nên ở đây lâu, chờ tìm được cơ hội ta lại tới thông báo với các vị.”

Thanh niên cũng không dừng lại quay người rời đi. Hắn từ bức tường rời đi phủ đệ, thanh niên đi thẳng tới một tòa biệt viện bước vào, ngồi ngay ngắn trong đại sảnh là một vị trung niên đã qua ngũ tuần, lúc thanh niên đi vào ông ta vẫn đang chậm rãi múa bút của mình.

“Phụ thân đã trấn an đám người Ngô Lăng.”

Lời của thanh niên khiến người đàn ông đặt bút xuống, ông ta ngẩng đầu lên nói.

“Tốt! Chờ một thời gian mọi chuyện lắng lại chúng ta tìm cách đưa bọn hắn ra khỏi thành.”

Nếu có bất kỳ vị quan viên nào ở đây đều sẽ giật mình khi thấy người đàn ông này, bởi vì ông ta chính là lễ bộ thương thư Mục Thanh Nhạc.

Không ai có thể ngờ được một người ở phe trung lập như Mục Thanh Nhạc lại đang che dấu cho đám người Ngô Lăng.

“Phụ thân! Tại sao chúng ta không bí mật xử trí bọn hắn, như vậy không phải sẽ an toàn hơn sao?”

Thanh niên chính là con trai trưởng của Mục Thanh Nhạc, Mục Viễn.

Hắn rất thắc mắc tại sao phụ thân cứ phải nỗ lực đưa bọn người kia thoát khỏi kinh thành, trực tiếp xử lý bọn chúng không phải mọi chuyện đều ổn sao.

Mục Thanh Nhạc nhìn con trai, trong mắt dường như thể hiện vẻ tiếc hận khi thép chưa thành.

“Viễn nhi! Đám người Ngô Lăng không đơn giản như vậy, nếu bọn họ thời gian dài không liên lạc bằng chứng phạm tội của chúng ta sẽ bị giao cho hình bộ. Đến lúc đó không đến nỗi chu di cửu tộc, nhưng tam tộc là điều không tránh khỏi. Hơn nữa, phe Khang vương hiện tại đã sụp đổ, trong triều bây giờ chúng ta cũng không thể đứng trung lập được nữa. Một là nghe lời, hai là chết. Chúng ta bây giờ mới gia nhập quá muộn, không thể nào tiến vào trung tâm quyền lực, thậm chí có nguy cơ dần bị đẩy ra khỏi trung tâm quyền lực của đế quốc, nếu lúc này phe của Khang vương vẫn còn tồn tại, dù chỉ là chút ít cũng có thể trở thành bia ngắm chung. Triều đình vẫn sẽ cần chúng ta hỗ trợ để săn lùng bọn chúng, chỉ cần như vậy ít nhất chúng ta có thể giữ được vị trí trong triều đình.”

Mục Viễn nghe phụ thân nói vậy bừng tỉnh đại ngộ, hắn nở nụ cười gian xảo.

“Vì thế đám người Ngô Lăng cùng Khang vương không phải không thể chết, mà phải chết một cách có giá trị nhất.”

“Không sai!”

Lần này Mục Thành Nhạc vuốt chòm râu của mình hài lòng trả lời con trai.

Hai cha con sau đó nhìn nhau cười phá lên.

Từ sau cuộc phản loạn cả hoàng cung nơi nơi đều là lính canh, đặc biệt là Phượng Ninh cung.

Tòa cung điện này hiện tại hoàn toàn trở thành một con nhím, bất kỳ kẻ nào có ý đồ gây bất lợi tại đây đều sẽ phải vượt qua từng lớp từng lớp thủ vệ.

Trong đại điện Phượng Ninh cung bây giờ đã chật ních người.

Thái hậu và cả các quan viên triều đình không tham gia cuộc phản loạn đều có mặt ở đây.

Kể từ khi cuộc phản loạn xảy ra, Càn Thanh cung đã bị càn quét một lượt chỉ còn lại long ỷ, thiết triều ở nơi đó khiến các quan viên cảm giác vứt đi mặt mũi đế quốc. Cuối cùng Phượng Ninh cung trở thành nơi thiết triều tạm thời của triều đình, dù sao khắp hoàng cung chỉ còn nơi này hoàn hảo nhất, không có bao nhiêu thương tổn, chỉ cần dọn dẹp vết máu là được.

“Bẩm nương nương! Các cơ quan đã bắt đầu hoạt động trở lại, nhưng hiện tại không đủ người để lấp đầy vị trí trống, người mới còn thiếu rất nhiều kinh nghiệm thiếu năng lực xử lý công việc. Cần ít nhất một năm mới có thể khôi phục hoạt động bình thường.”

Thái úy Lý Triệt vốn chỉ quản quân quyền, tể tướng mưu phản khiến hắn kiêm luôn vị trí của tể tướng.

Công việc nhiều hơn gấp hai nhưng vị thái úy này lại không có vẻ mệt mỏi, ngược lại cả người ông ta sáng ngời toát ra khí tức tươi mới, hiển nhiên gần đây ông ta rất vui vẻ.

“Một năm! Cả đế quốc không có người sao, mất tới một năm mới khôi phục hoạt động bình thường.”

Tần thị nghe báo cáo của Lý Triệt khuôn mặt tối sầm lại, hai bộ lớn quan trọng của đế quốc vậy mà phải mất một năm mới có thể khôi phục hoạt động bình thường, nói cách khác trong vòng một năm toàn bộ vấn đề liên quan tới bộ này gần như không thể xử lý. Cả đế quốc có sáu bộ, trong vòng một năm 2/6 đế quốc bị tê liệt.

Đặc biệt trong đó còn có bộ binh, đừng quên hiện tại đế quốc đang xảy ra chiến tranh nếu bộ binh bị tê liệt toàn bộ hệ thống hậu cần của quân đội sẽ gặp vấn đề lớn.

“Nương nương chúng thần đã tận lực, người liên quan bị bắt rất nhiều. Rất nhiều vị trí quan trong kết nối với trung ương hoàn toàn bị bóc ra, nếu muốn thiết lập lại kiểm soát cần cử người tiến về các hành tỉnh, hơn nữa người mới không quen thuộc công việc khiến hiệu suất rất thấp.”

Thượng thư bộ binh mới được bổ nhiệm thấy cấp trên của mình gặp khó bèn đứng ra hỗ trợ. Không có cách nào, cấp trên bị tội hắn cũng phải thay cấp trên hứng chịu một chút nếu không cũng khó nhìn mặt nhau.

Nhưng thái hậu nương nương lại không quan tâm, nàng đập tay xuống bàn khiến cả bàn rung lên giận giữ ra lệnh.

“Bản cung không quan tâm các ngươi khó khăn thế nào. Nếu các ngươi không thể đảm bảo hậu cần cho quân đội vậy thì dâng đầu mình lên tạ tội đi.”

Mệnh lệnh rất lạnh lùng, ánh mắt nàng tràn đầy sát khí lướt qua xung quanh đám đại thần, nàng lên tiếng nói.

“Còn các ngươi nữa, đây không phải lúc để lười biếng nếu để ta biết các ngươi lợi dụng tình hình hiện tại gây bất lợi cho đế quốc ta đây cũng không ngại có thêm vài cái đầu.”

“Nương nương, không bằng chúng ta cầu hòa. Tình hình hiện tại đế quốc không thể tiếp tục chiến tranh được nữa.”

Lý Triệt tuy sợ hãi ánh mắt của chủ tử, nhưng vẫn cắn răng lên tiếng.

“Bẩm nương nương thái úy nói đúng tình hình đế quốc hiện tại thật sự không thể kéo dài chiến tranh. Cuộc phản loạn này khiến các bộ máy của đế quốc gặp rất nhiều vấn đề, hiện tại người dân đang rất hoảng loạn, nhân viên mội ngày đều cảm thấy lo sợ cho mình bị liên lụy chịu tội, hiệu suất đã giảm rất lớn. Còn chưa kể việc chu di cửu tộc có thể khiến những thế gia bị liên lụy dồn vào đường cùng có khiến bọn họ liều chết phản kháng.”

Thượng thư bộ lại cũng được thay thế sau cuộc phản loạn, sau khi Lý Tư lên tiếng ông ta cũng đứng ra giải thích mong muốn thái hậu dừng chiến tranh. Ít nhất phải xử lý xông hậu quả của cuộc phản loạn này.

Phía sau ông ta các quan viên cũng lần lượt đứng ra thuyết phục Tần thị ngưng chiến, tình hình hiện tại đế quốc quả thật không nên tiếp tục chiến tranh.

Cho dù các quan viên này ngày thường chia bè kết phái, nhưng bọn hắn đều biết đế quốc tồn tại là hạch tâm lợi ích của bọn hắn.

“Không phải ta không muốn, tình hình hiện tại ít nhất phải chiếm lại thành Hàm Đan mới được. Các ngươi cũng không muốn dạ dày của mình luôn bị một thanh kiếm chĩa vào đi.”

Tần thị tuy quyền uy ngất trời cũng không thể phớt lờ ý kiến của toàn bộ đại thần, nàng ngồi xuống đỡ trán nói.

Đám đại thần nghe vậy hai mặt nhìn nhau cũng không biết nói gì cho phải, bọn họ đều biết tầm quan trọng của thành Hàm Đan. Quả thật phải lấy lại được thành Hàm Đan mới ổn.

“Nương… nương nương chi bằng… chi bằng chúng ta nhường ra một chút lợi ích để Già Gia rút quân.”

Lại bộ thượng thư có chút do dự nói, hắn biết đây không phải ý tưởng tốt nhưng đây là cách nhanh nhất để xử lý cuộc chiến này.

Lý Triệt quay sang nhìn ông ta khinh thường nói.

“Ngươi muốn nhường ra lợi ích gì? Cắt đất cầu hòa hay bồi thường tiền tài. Phải biết chúng ta là bên bốc lên chiến tranh, bây giờ muốn hòa chắc chắn Già Gia sẽ giở công phu sư tử ngoạm.”

“Cái này…”

Lại bộ thượng thư nghe vậy không biết nói cái gì chỉ đành im lặng.

“Thôi được rồi! Hôm nay tới đây thôi.”

Tần thị nhìn như mất kiên nhẫn xua đuổi. Thái giám bên cạnh thấy vậy liền la lớn bãi triều, đám quan viên sau khi hành lễ lục tục lui xuống trong chốc lát Phượng Ninh cung đã trở nên trống vắng, ngay cả thái giám cũng rời khỏi chỉ còn Trương ma ma cùng một vài cung nữ già.

Lúc này sau hậu điện Ninh vương phi cùng trưởng công chúa đi ra, hai người đặt mông ngồi xuống. Ninh vương phi thở dài nói.

“Chủ nhân thật kỳ lạ! Nếu muốn đánh chiếm Già Gia tại sao không trực tiếp xử lý, còn phải khiến mọi chuyện xảy ra như thế này.”

Ninh vương phi thở dài nói.

Không sai, tất cả chuyện này đều là kịch bản của Hùng từ cuộc chiến này tới việc Khang vương phản loạn, tất cả đều là kịch bản hắn đặt ra. Đương nhiên hắn không trực tiếp tham gia khu động tình hình hiện tại, tất cả những gì hắn làm là để Tần thị cùng Hoàng Nguyệt Ánh bốc lên cuộc chiến này và… dạy dỗ một chút vị trưởng công chúa dâm dục kia.

“Ai biết! Chi cần làm theo kế hoạch của chủ nhân là được rồi.”

Tần thị tựa lưng vào phía sau, thở dài nói.

“Ahhh…”

Đột nhiên tiếng rên vang lên thu hút sự chú ý của hai vị đại mỹ nữ. Hai nàng đưa mắt về phía nơi âm thanh phát ra, nơi đó trưởng công chúa đã nằm dài trên ghế, đôi mắt nhắm hờ, miệng nhỏ ngậm lấy góc váy bị kéo lên, tây trái đã luồn vào trong áo xoa nắn bộ ngực đầy đặn của mình, tay phải vươn xuống háng không ngừng đút vào rút ra, nơi đó có thể nhìn thấy được dâm thủy đang rỉ ra.

Nhìn thấy cảnh này hai nàng liền biết được tiếng rên kia là chuyện gì xảy ra.

Tần thị thấy cảnh này trong lòng không khỏi khinh thường nói.

“Điếm thúi! Không phải lúc trước chống cự tốt lắm sao, hừ loại kỹ nữ ngàn người cưỡi như ngươi nếu không phải còn tác dụng chủ nhân mới không thèm.”

Tần thị rất không vừa lòng với trưởng công chúa, nàng thấy loại dâm phụ ngàn người cưỡi qua như trưởng công chúa không xứng trở thành chó mẹ của chủ nhân, nhưng cuối cùng quyết định của chủ nhân nàng không thay đổi được.

Trưởng công chúa biết Tần thị không hài lòng với mình, nhưng nàng lại nở nụ cười trêu chọc.

“Làm sao vậy thái hậu nương nương, ngươi không thích ta sao? Khổ thân nhưng cuối cùng chủ nhân vẫn quyết định thu ta. Hì hì chủ nhân địt ta rất mạnh, bảo bối của chủ nhân trực tiếp phá cung đánh sâu vào trong tử cung ta. Ahhh cảm giác đó thật tuyệt, ta cảm nhận được tử cung lúc đó đang không ngừng co bóp như đang hoan nghênh chủ nhân của nó. Ahh chủ nhân còn thưởng cho ta tinh dịch của ngài, ngươi biết không qua nhiều ngày như vậy rồi ta vẫn cảm nhận được tịch dịch vẫn còn lấp đầy bên trong tử cung của ta. Ngươi muốn không? Nhưng mà ngươi không được ahhh.”

Trưởng công chúa vừa nói vừa lấy tay xoa lên dưới bụng của mình, nơi đó là vị trí của tử cung như đang chỉ cho Tần thị biết trong này đang có tinh dịch nàng thèm muốn.

Tần thị thấy vậy, đôi mắt giật giật hừ một tiếng. Nàng đứng lên vương tay bắt đầu thoát đi phượng bào, bên dưới phượng bào một cơ thể mỹ miều trắng như tuyết chỉ được che đậy bởi một sợi dây màu đen nối với những nhữ hoàn, âm hoàn và cả dương vật giả đang nhét đầy lỗ lồn ướt nhẹp của nàng đương nhiên lỗ đít của nàng cũng không thoát khỏi số phận hoàn toàn bị bịt kít bởi tràng hạt chỉ để lộ ra một sợi dây.

Nàng cứ như vậy quỳ bò bốn chân hướng về hậu viện bò tới một cách thành thục như là chuyện này nàng đã làm rất nhiều lần.

Ninh vương phi cùng trưởng công chúa thấy vậy cũng vội vã làm theo bên dưới y phục của các nàng cũng giống như Tần thị. Các nàng cứ như vậy toàn thân trần truồng bò tới hậu viện, không một động tác thừa.

Đám cung nữ già xung quanh vẫn cúi đầu đứng im tại chỗ như không nhìn thấy chuyện vừa xảy ra.

Ba đại mỹ nữ không mảnh vải che thân thản nhiên giữa thanh thiên bạch nhật bò bốn chân thông qua hành lang mặc kệ ánh mắt của mọi người của mọi người. Ngược lại khuôn mặt của ba nàng ngẩng lên cao hoàn toàn không có ý che dấu như đang muốn nói cho cả thiên hạ rằng, xem đi ta rất dâm ta là một con chó mẹ thực sự.

Một cơn gió nhẹ đột nhiên thổi qua hành lang thổi lên làn da nõn nà của các nàng khiến cơ thể Tần thị cùng Ninh vương phi run lên một cái. Các nàng tuy có thể giữ được dung nhan kiều diễm của mình những dù sao vẫn chỉ là phàm nhân bị gió lạnh thổi vào các nàng vẫn cảm thấy cơn lạnh tiến vào cơ thể.

“Hì hì! Nhìn hai con đĩ các ngươi kìa chỉ là một cơn gió thổi qua thôi đã khiến các ngươi run rẩy như vậy. Cơ thể yếu đuối như vậy không biết các ngươi làm sao có thể tận tâm phục vụ chủ nhân. Xem ta đây cơ thể ta rất khỏe mạnh, chắc chắn có thể phục vụ chủ nhân tận tâm nhất, có thể khiến chủ nhân tận hứng.”

Trưởng công chúa thấy vậy nở nụ cười trêu tức, nàng còn đứng thẳng nửa người trên dùng tay xoa lên toàn bộ cơ thể như đang nói.

“Nhìn xem cơ thể ta rất khỏe mạnh có thể phục vụ chủ nhân tận hứng.”

Hai nàng kia thấy vậy hừ một tiếng không quan tâm tới nàng tiếp tục bò tới hậu viện.

Trưởng công chúa thấy vậy nở nụ cười đắc thắng tự tin bò theo, nàng còn vừa đi vừa hát như đang rất vui vẻ.

Ba nàng cuối cùng tiến tới hậu viện, nơi này có một hoa viên ao cá một cây cầu bắc qua ao xung quanh hoa cỏ nở rộ khiến nơi này giống như thế ngoại đào viên.

Bên cạnh ao cá có một đình viện nơi đó an tọa một chiếc nệm một con chó ngao đang nằm an tĩnh nằm ngủ trên nệm, một đại mỹ nhân cơ thể trần truồng quỳ gối bên cạnh nàng chính là Hồng Thiên tiên tử.

Hồng Thiên tiên tử đeo trên người những công cụ tình dục quen thuộc chứng minh thân phận ngựa cái của nàng, ngay cả rọ mõm cũng đeo lên hoàn toàn lộ ra khoang miệng của mình. Nàng lại không có bất kỳ biểu tình khổ sở nào, ngược lại đôi mắt còn tràn đầy xuân tình dùng hai tay nhẹ nhàng quạt gió cho chó ngao như một người hầu đang phục vụ chủ nhân.

Hồng Thiên thấy ba người xuất hiện ra hiệu cho bọn họ không nên làm ồn rồi tiếp tục công việc của mình.

Tần thị, Ninh vương phi cùng trưởng công chúa thấy chó ngao đang ngủ cũng không dám làm ồn, ba nàng phân biệt đeo lên vòng cổ cho chó cột đầu dây còn lại vào một cây cột rồi tự động bò vào chuồng chó bên cạnh.

Đúng vậy bên cạnh đình viện này đặt ba chuồng chó bằng sắt, ba nàng cứ như vậy bò vào bên trong rồi dùng chính miệng nhỏ của mình đóng lại chuồng chó. Nhưng vì chuồng chó quá nhỏ đã đè ép lên da thịt các nàng khiến cho làn da nõn nà của các nàng bị lồi ra từng miếng thịt hình thoi vô cùng thích mắt.

Nhin qua có vẻ rất đau đớn nhưng dung nhan các nàng lại không thể hiện chút đau đớn nào, ngược lại trên dung nhan tuyệt mỹ đó lại hiện ra hình ảnh đầy dâm mỹ.

Ba nàng cứ như vậy an vị tại trong chuồng chó không rên lên một tiếng, mặc cho gió lạnh không ngừng thổi qua cơ thể, mặc cho những sợi sắt xung quanh đang không ngừng ép các nàng thành như bánh thịt. Thi thoảng có người lại cảm thấy khát nước liền với đầu ra lỗ nhỏ phía trước cúi xuống vươn đầu lưỡi của mình ra như một con chó thật thụ liếm láp lấy đĩa nước đặt trước mặt.

Một khoảng thời gian dài bốn nữ nhân vẫn giữ đúng vị trí và công việc của mình. Thi thoảng Trương ma ma có đi tới bà ta mang theo một xấp tấu chương đặt trước mặt Tần thị, lật mở từng trang.

Cho dù vậy Tần thị vẫn không rời khỏi chuồng chó của mình, nàng vươn đầu ra xem xét từng tấu chương sau đó sẽ để Trương ma ma phê vào trong tấu chương theo lời của nàng. Sau khi phê hết một loạt tấu chương Trương ma ma lần lượt hướng về ba chuồng chó hành lễ rời đi, bà ta trở lại thiện điện, nơi đó Phượng ấn đã chờ sẵn, chỉ cần đóng dấu lên là có thể đưa đi.

Mọi chuyện diễn ra rất bình thường, Ninh vương phi và cả trưởng công chúa thậm chí không quan tâm hai nàng tiếp tục an vị trong chuồng chó nhỏ của mình. Còn Hồng Thiên vẫn tiếp tục nhiệm vụ.

Không biết qua bao lâu bên ngoài lại xuất hiện một thân ảnh, không phải trương ma ma, là Hoa thị cô con dâu bảo bối của Ninh vương phi. Nàng này cũng không khác bốn nữ nhân, cả người đều trần truồng, bò bốn chân trên đất như một chó mẹ thật sự.

Hoa thị bò tới thấy chó ngao đang nghỉ ngơi cũng không lên tiếng bò tới chuồng chó còn trống, đeo vào xích chó cho mình sau đó giống như mẹ chồng cùng cô cô chui đầu vào bên trong an tĩnh chờ đợi.

Không biết có phải cảm giác được Hoa thị tới hay không chỉ một lúc sau chó ngao đã tỉnh lại, nói duỗi người ngáp một cái như đang muốn nói giấc ngủ rất thoải mái.

Ngủ dậy đầu tiên phải làm gì? Đương nhiên là giải quyết nhu cầu rồi người cũng vậy chó cũng không ngoại lệ.

Chỉ thấy chó ngao đứng thẳng giơ một chân lên làm ra tư thế đi đái, ánh mắt cả năm đại mỹ nhân ở đây đều sáng ngời nhìn về phía háng của chó ngao như muốn tiến lên vùi mặt vào bên trong vậy.

Đáng tiếc chỉ một nàng có thể làm được điều này, bốn nàng còn lại chỉ có thể an tĩnh ngồi trong chuồng chó của mình hâm mộ nhìn con ngựa mẹ kia.

Chính xác, Hồng Thiên chính là người được hưởng dụng đặc quyền này, có lẽ để thưởng cho sự tận tâm phục vụ chủ nhân của nàng.

Hồng Thiên vùi đầu vào háng chó ngao, dễ dàng dùng miệng của mình bao bọc lấy con cặc đang run run kia, bất quá vì rọ mõm cố định khoang miệng khiến nàng không thể ngậm miệng lại nên Hồng Thiên như trực tiếp nuốt toàn bộ con cặc này vào họng mình, để quy đầu của nó chống đỡ ngay họng của mình.

Một luồng nước ấm bắt đầu bắn lên thành cổ họng, Hồng Thiên cảm nhận được nó cổ họng nàng liên tục co bóp cố gắng nuốt lấy toàn bộ số nước này vào dạ dày.

Hẳn nàng đã làm điều này rất nhiều lần, cổ họng của nàng điêu luyện tới nỗi không để một giọt nào tràn lên khoang miệng, toàn bộ đã bị nàng nuốt hết.

Xử lý xong chính sự chó ngao đặt chân xuống, nhưng dung nhanh Hồng Thiên vẫn không rời khỏi háng chó ngao, nàng còn thuận thế rúc cả người vào phía dưới nó, vươn lưỡi nhỏ của mình ra chậm rãi vệ sinh.

Chó ngao chờ một lúc, sau đó cảm cậu em mình đã được vệ sinh sạch sẽ liền rời đi, hoàn toàn không quan tâm cơ thể mỹ miều đang rúc dưới ngươi nó.

Chó ngao đi tới bốn cái chuồng chó đang nhốt lại bốn con chó cái kia. Nhưng nó lại không mở cửa chuồng chó dẫn các nàng ra mà lại đi về phía sau nơi những cặp mông đang bị dây thép ép thành bánh thịt.

Bốn con chó cái thấy vậy cũng phản ứng rất nhanh các nàng dùng sức đẩy mông ra phía sau mặc cho đống dây thép của chuồng chó in hằn lên từng thớ thịt.

Cả bốn nàng đều cảm nhận được cơn đau do dây thép chà xát lên da thịt, nhưng nó lại khiến các nàng càng trở nên hưng phấn hơn, đặc biệt là khi lỗ lồn cùng lỗ đít hoàn toàn bị đè ép lồi ra bên ngoài.

Trưởng công chúa là người ra sức nhất, nàng đẩy mông mình ra phía sau khiến hàng rào nơi đó còn biến dạng thành hình thấu kính lồi nơi lồi nhất lại chính là lỗ đít đỏ mọng bị nhét đầy bởi chuỗi tràng hạt, nàng dường như còn co bóp lỗ đít của mình lại cực kỳ mê người, ngay bên dưới lỗ lồn vốn dĩ nên thâm đen hóa ra lại cực kỳ đỏ mọng của nàng hoàn toàn an vị trong lỗ hình thoi. Dương vật giả cắm bên trong thi thoảng lại rung lắc vài cái giống như sắp rơi ra.

Chó ngao đi tới lồng của nàng trước, nó đưa mũi tới gần hai cái lỗ dâm của nàng ngửi ngửi vài cái.

Thấy chó ngao tới trưởng công chúa càng hưng phấn đẩy mông của mình ra, hai lỗ dâm của nàng còn cố gắng nở ra để chó ngao ngửi được tốt nhất.

Chó ngao chỉ ngửi một lát sau đó liền ngoảnh mặt đi hướng tới con chó cái tiếp theo.

Con chó cái tiếp theo là Ninh vương phi, nàng thấy chó ngao đi tới phía sau mình liền cố gắng đẩy mông ra. Khác với trưởng công chúa, Ninh vương phi lai lay động mông của mình xung quanh như đang cố gắng quyến rũ chó ngao mặc cho dây sắt chà sát lên da thịt truyền tới cảm giác đau đớn.

Tuy cặp mông lay động qua lại nhưng không gian nhỏ hẹp của lồng khiến nó không thể di chuyển quá lớn, chó ngao cũng không ngửi lâu nó liền quay mặt đi mặc cho biểu cảm thất vọng của Ninh vương phi.

Chó ngao tiến tới sau lưng Hoa thị nàng hoàn toàn dùng đầu gối làm điểm tựa bắp chân vươn lên dính sát vào đùi cố gắng tách ra một cách rộng nhất, mông vẫn đẩy ra sau. Tư thế này khiến lỗ đít không thể đẩy lên rộng nhất mà lỗ lồn mới càng trở nên rõ ràng ràng, hiển nhiên Hoa thị càng tự tin lỗ lồn của mình.

Đáng tiếc vẫn không như nàng mong muốn chó ngao chỉ ngửi một chút liền quay mặt đi.

Tần thị là người cuối cùng. Khác với ba con chó mẹ còn lại nàng rất an phận không có gắng làm ra những động tác cố gắng câu dẫn chó ngao, tất cả những gì nàng làm là đẩy cặp mông của mình ra để chó ngao có thể dễ ngửi tới hơn. Cuối cùng chó ngao vẫn chỉ ngửi một chút rồi rút ra, sau đó nó đi vòng quanh bốn cái chuồng chó một lúc như đang phân vân.

Bốn con chó cái kia lại dùng ánh mắt đầy mong chờ nhìn chó ngao. Dường như cảm nhận được ánh mắt của bốn người, chó ngao đưa ra quyết định, nó hướng thẳng tới chuồng của trưởng công chúa.

“Gâu… gâu.”

Trưởng công chúa đương nhiên thấy được chó ngao đang hướng về phía mình, nàng hớn hở sủa lên vài tiếng như một con chó cái thực sự đang vui mừng chào đón chủ nhân.

Chó ngao đi một mạch tới chuồng của trưởng công chúa, nó như một ông chủ quay đi vòng quanh chuồng chó của trưởng công chúa như đang thưởng thức món ăn của mình.

Trưởng công chúa thấy vậy càng trở nên hưng phấn, nàng cố gắng dùng tư thế tốt nhất có thể khoe ra vẻ đẹp của mình.

Cuối cùng chó ngao dừng lại ngay phía sau trưởng công chúa, nó đưa lưỡi ra liếm nhẹ lên lỗ lồn đang bị nhét đầy bởi dương vật giả của nàng.

“Uhh…”

Cảm giác ấm áp lướt lên thớ thịt non khiến trưởng công chúa rên lên một tiếng, thời gian dài liên tục bị kích thích bây giờ lại chịu thêm công kích từ đầu lưỡi khiến nàng suýt nữa lên đỉnh.

May mắn trưởng công chúa vẫn nhịn được không để mình lên đỉnh, hừ nàng còn chưa được ăn cậu em của chủ nhân đâu làm sao có thể lên đỉnh nhanh như vậy được.

Nhưng chó ngao như rất thích thú hành hạ nàng, lưỡi của nó liên tục lướt qua từng thớ thịt bên cạnh lồn nàng cố ý né đi dương vật giả đang nhét đầy bên trong.

“Uh… uh chủ nhân… gâu… gâu… chó mẹ ngứa… ngứa… cầu chủ nhân… gâu gâu… để chó mẹ làm nhiệm… nhiệm vụ của… ah… dương vật… dương vật mũ… ah”

Trường công chúa không nhịn được lên tiếng cầu xin, nếu còn tiếp tục nữa nàng sẽ lên đỉnh mà không thể hoàn thành nhiệm vụ của dương vật mũ.

Có điều chó ngao lại không nghe lời của nàng, lưỡi của nó tiếp tục lướt qua những thớ thịt mềm xung quanh thi thoảng lại dùng sức đánh lên thành lồn vang lên những tiếng đét đét vui tai.

“Ah… ah… ah… chủ nhân… ah… ah.”

Trưởng công chúa lại không vui chút nào, những cú đánh vào thành lồ khiến nàng lỗ lồn nàng càng trở nên kích thích, càng trở nên ngứa ngáy, cộng thêm dương vật giả đang tràn ngập trong lỗ lồn khiến trưởng công chúa dù có kiên định tới mức nào cũng không thể giữ được lần lên đỉnh đầu tiên trong ngày hôm nay.

“Ahhhh.”

Trưởng công chúa cảm nhận được luồng dâm thủy sâu trong lồn mình đang rỉ ra không ngừng, chúng tuy bị dương vật giả chặn lại nhưng vẫn cố gắng len lỏi qua những khe hẹp do những nếp gấp trong lồn tạo ra hướng ra ngoài.

Cũng không quá lâu dâm thủy bắt đầu rỉ ra từng chút một, chó ngao cảm nhận được vị mặn của dâm thủy khiến nó càng ra sức hơn, như muốn trưởng công chúa phải đầu hàng ngay cả khi nó không đưa cặc của mình vào.

“Không được… ah… ah… chủ nhân ta không nhịn được… ah… ah… cầu chủ nhân chó mẹ không chịu được nữa… cầu chủ nhân.”

Trưởng công chúa quả thật sắp tới giới hạn nàng đang không ngừng lên đỉnh trước chiếc lưỡi điêu luyện của chó ngao. Lên đỉnh nối tiếp lên đỉnh khiến dâm thủy của nàng càng ngày tiết ra càng nhiều.

Nhưng không gian bên trong bị dương vật giả bịt kín quá nhỏ khiến lượng dâm thủy càng ngày càng đầy không có nơi để đi, làm cho thành lỗ lồn bị dâm thủy đẩy cho nở ra. Không chỉ vậy dương vật giả nhét đầy bên trong cũng đang dần bị dâm thủy đẩy ra để dành chỗ cho dâm thủy. Đây là cuộc chiến giành lãnh thổ giữa dâm thủy và dương vật giả, nhưng dương vật giả càng ngày sẽ càng thất thế cho tới khi hoàn toàn bị đánh bại, đặc biệt dưới sự giúp sức của viện bình bên ngoài…

Chó ngao nghe tiếng rên của trưởng công chúa lại càng thích thú lưỡi của nó càng hoạt động ra sức hơn, lại lướt qua một vòng rồi quanh thành lồn rồi lại đánh bem bép lên.

“Ah… ah… chủ nhân… gâu… gâu… chó mẹ… chó mẹ không nhịn được… ahhhhh.”

Trưởng công chúa không nhịn được nữa, nàng cảm giác có một luông nước phun ra từ trong lồn nàng.

Dương vật giả đang cố gắng chống trả cuộc xâm lược của dâm thủy đột nhiên bị một lực lượng vô tiền khoáng hậu tấn công, nó còn chưa kịp chống trả đã bị hoàn toàn đánh bại đẩy bay ra ngoài.

“PHỤT”

Dương vật bị đẩy bay ra vang lên một tiếng phụt rơi trên mặt đất, sau đó một luồn dâm thủy như suốt phun bắn ra ngoài một phấn đánh lên mặt chó ngao, một phần vương vãi trên mặt đất tưới lên dương vật giả đang nằm ở đó.

Trưởng công chúa triều phun, nàng triều phun ngay cả khi chưa có con cặc nào đút vào trong, nàng bị một con chó ngao kích thích đến triều phun.

Phải gần một phút triều phun mới kết thúc, trưởng công chúa run rẩy đôi mắt trắng dã ghé vào chuồng chó thở hồng hộc, má của nàng còn bị thành chuồng chó tạo thịt nhồi hình thoi.

“Ahhh.”

Nhưng nàng còn chưa kịp hoàn thành lần lên đỉnh này, từng thớ thịt trong lồn nàng lại cảm giác được một cây gậy thịt ấm áp xông thẳng vào, một cú thúc mạnh đánh thẳng vào tử cung khiến lỗ lồn đang nhảy cảm khi vừa lên đỉnh phải chịu kích thích mới, lại một luôn dâm thủy nữa phun ra. Nàng lại lên đỉnh ngay cú thúc đầu tiên, dâm thủy không ngừng phun ra nhưng lại bị kẹt cứng bởi con cặc cứng cỏi đầy ấm áp kia.

Không như dương vật giả là lục bình không rễ, con cặc này có một hậu phương vững chắc phía sau khiến dâm thủy có cố gắng thế nào cũng không thể đẩy ra và chủ nhân của luông dâm thủy này cũng không muốn báu vật mình mong chờ rời đi.

Nhưng vấn đề ở chỗ dâm thủy càng ngày càng nhiều, chỉ dựa vào luồn lách qua khe hẹp là không thể.

Trưởng công chúa cảm nhận được tràn đầy trong lỗ lồn nàng biết không nên tiếp tục như vậy nữa liền hẩy mông liên tục như đang ra hiệu.

Có lẽ hiểu ý của trưởng công chúa chày thịt dần bị rút ra, theo sau đó là dâm thủy đang không ngừng theo con cặc rút lui cũng dần tràn ra.

Cho tới khi chỉ còn đầu khấc chống đỡ ngay lỗ lồn dâm thủy mới đang không ngừng rỉ ra liên tục.

Cũng không quá lâu cây chày thịt kia lại thúc vào một cú sâu trong tử cung, sau đó lại rút ra, rồi lại đánh vào, tiếng nhóp nhep ma sát giữa thịt và nước vang lên.

Chó ngao chính là đang chống hai chân lên lồng chó, hai bàn chân trước của nó đè lên đống thịt nhồi hình thoi bị chuồng chó đè ép, hai bàn chân sau đứng vững dưới đất, con cặc đen thui lúc này đang chôn sâu trong lỗ lồn trưởng công chúa lúc ra lúc vào.

Hông chó ngao đang không ngừng đánh vào từng miếng thịt nhồi ở mông trưởng công chúa vang lên tiếng bạch bạch, nhưng nó lại không quá rõ ràng như tiếng va chạm với thành chuồng chó như một người đang dãy dụa khi mắc kẹt bên trong.

“Rung rinh… rung rinh… bạch… bạch… bạch… ah… ah… ah.”

Âm thanh rên rỉ của trưởng công chúa giao thoa với hai âm thanh tạo nên do con cặc đang không ngừng thúc vào bên trong lồn khiến hình ảnh càng trở nên dâm mỹ nhưng lại kèm theo một chút bó buộc.

“Ah… ah… bạch… bạch… rung rinh… chủ nhân mạnh, thật mạnh… ah… ah.”

Giữa hậu hoa viên của của Phượng Ninh cung tòa cung điện mơ ước của bao nữ tử trong thiên hạ đang diễn ra một hình ảnh đầy nhục dục, đầy sa đọa, đầy bẩn thỉu.

Trưởng công chúa, lá ngọc cành vàng của đế quốc người sở hữu tổ chức tình báo Huyết các lớn nhất đế quốc bị nhốt trong chuông chó, dùng sức đẩy cặp mông của mình ra phía sau để một con chó ngao địt vào lỗ lồn cao quý của mình trong khi khuôn mặt đã trở nên trắng dã, miệng mở lớn để lưỡi thơm thè ra rên rỉ như một con đĩ dâm dục cố gắng lấy lòng con chó ngao phía sau.

Bên cạnh ba vị đại mỹ nhân cao quý nhất đế quốc quan sat tất cả trong chuồng chó của riêng mình, trong đôi mắt cũng toát lên sự dâm dục khó nhịn như những con dâm phụ đang lên cơn hứng tình.

Không! Thực ra cả ba nàng đều đang hứng tình thật, nhìn dâm thủy đang không ngừng chảy ra thấm ướt mặt đất là biết. Thậm chí thái hậu nương nương cùng vương phi cao quý còn đang lợi dụng những miếng dây sắt để thủ dâm khi đặt gốc dương vật giả lên đó rồi bắt đầu chà qua chà lại cho dương vật giả di chuyển bên trong.

“Rung rinh… rung rinh… ah… ah… bạch… bạch… chủ nhân… chủ… chó… chó mẹ không chịu được nữa… ah… ah… chó mẹ lại ra… lại raaa.”

Kích thích liên tục khiến trưởng công chúa nhanh chóng đầu hàng, cổ tử cung của nàng đã mở lớn cho con cặc kia tiến vào bên trong trực tiếp đánh lên thành âm đạo.

Dâm thủy tiết ra bắn thẳng lên đầu khấc chó ngao, nhưng nó dường như không có mệnh hệ gì vẫn tiếp tục rút ra đút vào thúc từng cú lút cán vào lỗ lồn vị trưởng công chúa, trong khi đó ý thức của nàng lại đang dần mơ hồ chỉ còn biết hành động theo bản năng chổng mông ra cho chó ngao địt vào, thậm chí lưỡi của nàng còn đè lên thành chuồng chó khiến cảm giác lạnh lẽo tràn vào giúp nàng thanh tỉnh đi đôi chút, nhưng cảm giác từng thớ thịt trong lỗ lồn truyền tới càng khiến nàng đê mê hơn.

Không biết qua bao lâu con cặc kia đóng thẳng một phát đánh vào tử cung sau đó liền an vị bên trong, một luồng tinh dịch từ bên trong phun ra đánh lên thành tử cung khiến cảm giác kích thích trực tiếp truyền lên não trưởng công chúa. Nàng lại rên lên một tiếng thỏa mãn, cố gắng nhếch mông lên thật cao để chủ nhân có tư thế thoải mái nhất bởi vì nàng biết tinh dịch của chủ nhân đang tiến vào tử cung mình, nàng phải thật tốt nhận lấy phần thưởng chủ nhân ban cho.

Một lát sau chó ngao rút con cặc của nó khỏi cơ thể trưởng công chúa, tuy đã trải phun qua một lần nhưng nó vẫn còn rất cứng cáp.

Trưởng công chúa trong lồng chó không có điểm tựa cả người vô lực ngã trên tường của lồng chó, khuôn mặt bị in thành hình thoi lưỡi thơm thè ra thở hồng hộc như chết. Nhưng dù vậy đôi mắt của nàng vẫn không rời khỏi hình bóng chó ngao.

Chó ngao lại không quan tâm trưởng công chúa nữa, dường như đối với nó trưởng công chúa chỉ là một đầu dâm thịt để địt nếu không thể địt thì không còn tác dụng nữa nó thậm chí không thèm quan tâm nàng đi tới lồng chó tiếp theo.

Hoa thị thấy chó ngao đi về phía mình đôi mắt sáng lên sủa vài tiếng “gâu gâu” như muốn cho chó ngao thấy mình đã sẵn sàng.

Chó ngao đi tới trước chuồng chó Hoa thị, lần này nó dừng lại trước mặt nàng không tiến tới phía sau, Hoa thị như hiểu ý của nó từ lỗ nhỏ bên trong vươn đầu ra miệng nhỏ mở lớn như đang chờ đợi.

Chó ngao thấy vậy liền nhấc người lên hai chân trước đặt trên lồng chó, lộ ra con cặc đang cương cứng bị bao bọc bởi dâm thủy cùng tinh dịch kia từ từ đẩy tới.

Nhìn đầu khấc đỏ ửng đang chậm rãi đẩy về phía mình đôi mắt Hoa thị càng lúc càng sáng, miệng nhỏ mở lớn sẵn sàng bao lấy báu vật kia.

Cuối cùng cặp môi mọng nước kia đã chạm tới đầu khấc, Hoa thị cảm giác được một mảnh trơn trượt ướt đẫm chà lên môi nàng, sau đó nàng mới cảm nhận được vị ấm của da thịt.

Miệng nhỏ Hoa thị mở càng lớn, lưỡi thơm cũng tạo thành hình rãnh chuẩn bị chào đón báu vật của nàng tiến vào. Đầu khấc càng ngày vào càng sâu miệng của Hoa thị càng ngày cũng càng giống một lỗ lồn thật sự cảm giác bóp chặt bên trong khiến chó ngao hưng phấn thúc mạnh vào không tiếp tục nhẹ nhàng nữa.

Một phát lút cán, đầu khấc chế ngự ngay cổ họng bị kín mọi đường thở của nàng, ngay lập tực cơ thể cảm thấy khó chịu khi bị bế khí, nhưng Hoa thị lại làm như không thấy nàng tiếp tục ngậm chặt con cặc này miệng liên tục hút mút như đang thưởng thức mỹ vị nhân gian.

Phải tới khi cổ họng Hoa thị thít chặt lại như muốn đẩy cái thứ đang che kín đường thở kia ra chó ngao mới biết không sai biệt lắm, lúc này đầu khấc mới từ từ rút ra. Đi đến đầu đầu khấc đều bị những lớp thịt ép chặt tới đó, không biết có phải không nỡ đầu khấc rời đi không, hay là đang cố gắng đẩy nó ra càng nhanh càng tốt nhưng nó lại mang tới cảm giác rất kích thích cho chó ngao.

Cuối cùng toàn bộ con cặc bị rút ra, ngay cả đầu khấc cũng rời khỏi miệng Hoa thị, phía trên này đã không còn dính tinh dịch hay dâm thủy nữa, thay vào đó là một lớp nước miếng của mỹ nhân.

Thời gian dài không thể thở khiến cho cơ thể Hoa thị trở nên vô lực, nàng rũ đầu xuống thở hổn hển không khí từ trong miệng thổi tới trên đầu khấc khiến nó giật giật vài cái.

Hoa thị dù thở như sắp chết nhưng vẫn chú ý tới cảnh này, nàng ngẩng đầu lên đầu khấc chống đỡ lây hai lỗ mũi của nàng giống như mũi heo, nhưng Hoa thị lại không phản kháng, ngược lại nàng còn hít lấy hít để như con nghiện.

Dần dần nàng đưa lưỡi ra nhẹ nhàng đặt lên thân cặc, dùng nó cuốn quanh một vòng thân cặc liếm lên liếm xuống như được mùa, lưỡi của nàng như một con rắn bò qua bò lại phía trên như đang săn tìm con mồi, đôi mắt mê ly nhìn gậy thịt bị lưỡi của mình phục vụ phía trước quả thật giống như một con rắn độc đang quan sát con mồi của mình.

Thấy Hoa thị đã hồi phục chó ngao tiếp tục đẩy con cặc của nó vào miệng nàng, Hoa thị không rút được kinh nghiệm vừa rồi miệng nhỏ vẫn mở lớn chào đón con cặc tiến vào miệng mình.

Vẫn là một cú lút cán, Hoa thị mặt nhỏ cố định để chó ngao thoải mái nhất địt miệng nàng.

Chó ngao cũng không làm khó nàng lần này nó không an phận trong cổ họng rất nhanh lại rút ra nhưng đầu khậc cuối cùng vẫn cố định trong miệng nàng, để Hoa thị hô hấp một lúc sau đó nó lại đẩy vào vẫn như vậy lút cán, hoàn toàn chiếm giữ miệng nhỏ của Hoa thị.

Con cặc của chó ngao từ từ ra vào miệng nhỏ của thế tử phi ninh vương phủ, mỗi lần rút ra đút vào miệng nhỏ cùng cổ họng của nàng đều co bóp như lỗ lồn thật sự, không chỉ như vậy bên dưới lỗ lồn cùng lỗ địt nàng cũng theo từng cú thúc của chó ngao mà càng ngày càng siết chặt, nước dâm càng ngày càng rỉ ra thâm ướt cả một mảnh da thịt.

Chó ngao lay động mông càng ngày càng nhanh, càng ngày càng mạnh. Không giống như trưởng công chúa mặt của Hoa thị hoàn toàn thò ra ngoài không bị giới hạn bởi chuồng chó nên mỗi lần háng chó ngao va vào mặt của Hoa thị đều vang lên tiếng bạch bạch cực kỳ thuần khiết âm thanh dâm mỹ không hề bị giới hạn.

Bị va chạm nhiều lần dung nhan Hoa thị đã đỏ lên, nàng cảm thấy một chút đau rát trên khuôn mặt. Tốc độ gậy thịt ra vào càng lúc càng nhanh cũng khiến hô hấp của nàng cũng trở nên khó khăn, cơ thể đã bắt đầu có dấu hiệu thiếu dưỡng khí.

Dù vậy thế tử phi của chúng ta cũng không có vẻ gì muốn dừng lại, miệng nàng mút chặt hơn, hai tay thậm chí đã đặt lên hàng rào nhằm cố định cơ thể mình tốt nhất, nhưng phía sau cặp mông hình trái tim của nàng lại liên tục lay động lợi dụng chút gốc của dương vật giả còn ở bên ngoài chống đỡ lên hàng rào khiến dương vật giả rung động đào khoét lỗ lồn đã rỉ đầy nước của mình.

Chó ngao cứ tiếp tục như vậy khoảng năm phút, cho tới khi đôi mắt Hoa thị đã trở nên trắng dã, đầu cũng vô lực nếu không có cặc của nó chống đỡ đã rủ xuống. Chó ngao mình đã xong việc nó thúc một cú thật sâu vào họng Hoa thị, từ trong lỗ tiểu một cỗ tinh dịch dày đặc phun ra.

Tuy đầu óc đã không còn tỉnh táo nhưng như là bản năng cổ họng hoa thị bắt đầu hoạt động lên xuống liên tục giúp cho số tinh dịch này thuận lợi tiến vào dạ dày nàng. Phải tới khi Hoa thị không chịu được nữa chó ngao mới rút cặc ra.

Cả đầu nàng rủ xuống bên ngoài chuồng chó hơi thở lại một lần nữa hít lấy hít để.

Địt xong đương nhiên rất đói, chó ngao sủa lên vài tiếng như ra lệnh. Cũng không lâu Hồng Thiên từ bên trong bò ra, trên lưng nàng đặt nhiều đĩa thức ăn hiển nhiên đã được chuẩn bị từ lâu.

Hồng Thiên không hổ là cao thủ võ lâm cho dù bò bằng bốn chân nhưng những địa đồ ăn trên lưng nàng lại không có bất kỳ biến hóa nào cực kỳ vững chắc an vị ở trên.

Hồng Thiên đi tới đình viện không tiến thêm bước nữa, hiển nhiên đây chính là nơi chó ngao thưởng thức bữa ăn của mình, nhưng nó lại nhìn hai con chó mẹ còn lại trong lồng cuối cùng tiến tới dùng miệng mình mở cửa để hai nàng bò ra.

Cả hai bò ra khỏi chuồng chó, đầu cúi sát đất như đang xưng thần.

Chó ngao đi xung quanh hai nàng nhi có điều suy nghĩ cuối cùng nó tiến tới trước mặt Ninh vương phi, dùng miệng của mình ngậm lấy tóc của nàng kéo đầu nàng tới đặt dưới háng Tần thị. Sau đó nó dùng miệng rút dương vật giả ra khỏi lồn Tần thị, cong hai chân trước lên an vị trên lưng Tần thị, hai chân sau dẫm lên đầu Ninh vương phi xem đầu nàng như một giá đỡ chân con cặc chưa có dấu hiệu rũ xuống một lần đẩy mạnh đánh sâu vào tử cung nàng, thậm chí cổ tử cung còn đã mở sẵn chờ nó tiến vào chiếm giữ.

Cứ như vậy cặc chó ngao an tĩnh nghỉ ngơi trong lỗ lồn ấm áp của Tần thị, còn nó sửa lên một tiếng dùng chân đạp đạp ra hiệu cho Tần thị tiến về phía đình viện.

Lỗ lồn bị con cặc đóng giữ khiến Tần thị khoái cảm tràn đầy, mỗi lần nàng bò một bước lỗ lồn lại siết lại khiến cảm giác bị lấp đầy lại càng tăng. Nàng vừa bò vừa rên rỉ, nước dãi đã chảy ra khóe miệng, khoái cảm khiến nàng như muốn điên lên nhưng nàng vẫn tiếp tục bò, bởi vì nàng biết đây là nhiệm vụ của nàng.

Phía sau Ninh vương phi cũng theo sát từng bước đi của Tần thị, cổ nàng tuy có chút mỏi nhưng vẫn gắng gượng cố định đầu của mình tại dưới háng Tần thị để chó ngao có thể có tư thế thoải mái nhất, thi thoảng có vài giọt dâm thủy lại rỉ xuống trên đầu nàng, thấm ướt cả tóc và trán một vài giọt chảy xuống trên môi liền lập tức bị lưỡi thơm bắt lấy không cho cơ hội chạy trốn.

Nếu có người nhìn thấy hậu hoa viên của Phượng Ninh cung lúc này cảm giác đầu tiên của hắn chính máu dồn lên não, ý dâm nổi lên.

Làm sao không thể cơ chứ bởi vì nơi này năm đại mỹ nhân trần truồng bò trên đất như những đầu chó mẹ. Một nàng giống như một cái bàn phía trên lưng đặt đầy những đĩa đồ ăn bên dưới hai nhữ hoàn còn buộc lấy dây hai đầu dây này nối tới một bát nước. Không biết bát nước có nặng hay không nhưng chính vì nó mà cặp vú trắng nõn kia bị kéo thành cái phễu nhìn cực kỳ vui mắt.

Hai vị mỹ nhân khác lại bị nhốt trong chuồng chó các nàng dường như rất mệt mỏi tựa vào thành chuồng chó, nhìn kỹ đất bên dưới còn bị thấm ướt một mảng.

Hai vị mỹ nhân còn lại ư? Hoàn toàn là một cái con ngựa, không sai hai nàng đóng vai ngựa để cho một con chó ngao cưỡi trên lưng, đạp trên đầu. Thậm chí con cặc của chó ngao còn tràn ngập trong lỗ lồn ướt đẫm của nàng.

Bất cứ tên đàn ông nào nhìn thấy cảnh này đều không nhịn được muốn tham gia, dùng con cặc đã cương cứng của mình chà đạp đống mỹ thịt kia.

Nhưng nếu nhìn kỹ hơn cơn dâm của bọn hắn sẽ dập tắt, thậm chí sợ hãi sẽ nổi lên trong lòng hắn bởi vì những nữ nhân xuất hiện trong này đều là những nữ nhân cao quý nhất thiên hạ.

Mà hắn lại nhìn thấy cảnh tượng này, cái mạng nhỏ có giữ được hay không là một vấn đề.

Đương nhiên không ai có diễm phúc nhìn thấy cảnh tượng này. Các vị mỹ nhân vẫn tiếp tục nhiệm vụ của mình.

Tần thị vẫn chịu đựng khoái cảm lỗ lồn truyền tới từng bước bò tới đình viện, trong miệng liên tục phát ra tiếng rên rỉ.

Ninh vương phi vẫn dùng đầu của mình làm một cái bàn đạp để hai chân sau của chó ngao đạp lên lết theo từng bước của tỷ tỷ, thi thoảng nàng còn liếm được một chút dâm thủy chảy ra từ lồn của tỷ tỷ, âu cũng coi như là phần thưởng.

Cuối cùng hai người một chó đã đi vào đình viện Tần thị đã đi tới một bên cả đầu chui xuống dưới người Hồng Thiên cả người cũng rúc xuống bụng chó nga cặp mông mê người của nàng vẫn dính chặt lấy háng chó ngao lỗ lồn đã mở lớn hết cỡ chứa lấy con cặc của nó biến cơ thể mình thành nơi nghỉ ngơi cho con cặc của chó ngao.

Chó ngao cũng đã đặt chân xuống khỏi đầu Ninh vương phi, đã không còn là bàn đạp khuôn mặt Ninh vương phi áp vào sau mông chó ngao, cả khuôn mặt áp vào mông nó. Nàng vươn lưỡi thơm của mình ra liếm một vòng xung quanh lỗ đít chó ngao, liếm vài vòng qua đi lưỡi nàng bắt đầu luồn vào bên trong lỗ đít.

Lỗ đít khít nhỏ bé không thể ngăn cản chiếc lưỡi điêu luyện kia, nàng dùng chút lực đã có thể tách ra luồn toàn bộ vào bên trong, lúc này mũi nàng đã áp chặt lên phần đuôi chó, mỗi lần hít thở lông chó lại quét vào trên mũi của nàng cảm giác rất ngứa ngáy. Nhưng nàng vẫn không dừng lại lưỡi thơm vẫn tận tụy khuấy đảo bên trong.

Mọi chuyện cực kỳ trơn tru dường như đây không phải lần đầu tiên nàng làm như vậy.

Phía trên chó ngao không có nhiều biểu hiện nó vươn miệng ra bắt đầu thưởng thức đống mỹ vị trên bàn thịt của mình, mọi thứ cứ như vậy chó ngao thưởng thức bữa ăn trưa của mình.

Ăn xong đương nhiên phải uống nước rồi, chó ngao rúc vào bên dưới ngực Hồng Thiên nơi đó một bát nước mật ong được cố định bởi hai đầu vú của Hồng Thiên.

Ăn uống xong xuôi chó ngao há miệng ngáp dài, ăn xong tất nhiên cảm thấy buồn ngủ nó liền rút con cặc của mình ra khỏi lỗ lồn Tần thị. Ngay khi đầu khấc bị rút khỏi lỗ lồn Tần thị một luồng nước mạnh từ bên trong bắn ra phun đầy lên đất, nàng này đôi mắt cũng trắng dã cả người vô lực nằm sõng soài trên đất.

Chó ngao đi tới ổ chó của mình thả người nằm lên đôi mắt nhắm lại, cũng không quá lâu hơi thở của chó ngao trở nên bình ổn hiển nhiên đã đi vào giấc ngủ.

Sau khi chó ngao ngủ Hồng Thiên liền dời thân nàng vẫn bò bốn chân đi vào bên trong, đống bát đĩa trên người nàng vẫn ở đấy không di chuyển chút nào, ngay cả một chút đồ ăn bị vương vãi ra rơi trên lưng nàng đều không có rớt xuống hoàn hảo theo nàng rời đi.

Bốn người còn lại thấy vậy liền bò tới trước người chó ngao, kể cả trưởng công chúa cùng Hoa thị cũng từ bên trong chuồng chó bò ra.

Các nàng hai tay giao nhau, dung nhan sát đất chỉ có thể nhìn thấy mái tóc, nhếch cao mông trắng để lộ ra lỗ lồn ướt đẫm dâm thủy cùng lỗ địt vẫn bị chuỗi tràng hạt bịt kín.

Các nàng cứ như vậy giữ nguyên tư thế một thời gian, cho tới khi Hông Thiên bò ra, trên lưng nàng còn mang lấy hai cặp lồng bò tới trước mặt bốn vị mỹ nhân.

Bốn vị mỹ nhân như biết Hồng Thiên tới các nàng ngẩng đầu lên dùng miệng của mình lấy xuống hai cặp lồng trên lưng nàng bắt đầu phân chia.

Cặp lồng này nếu tách ra giống như đĩa đồ ăn cho chó, đây chính là bữa ăn của các nàng tất cả đều được trộn lẫn vào một đĩa trông cực kỳ bẩn thỉu. Nhưng cả năm đại mỹ nữ cao quý đều không thể hiện sự ghét bỏ các nàng đưa miệng tới nhưng những con chó thật sự bắt đầu bữa trưa của mình.

Cũng không quá lâu năm đại mỹ nhân đều hoàn thành bữa trưa của mình, bên trong đĩa thức ăn hoàn toàn bị dọn sạch không thừa lại chút cặn. Sau đó cả năm nàng đều vươn cổ lên phía trước bắt đầu uống nước trong một cái đĩa khác.

Đồ ăn thì có năm đĩa, nhưng nước lại chỉ có một vì thế năm đại mỹ nữ đều chúi đầu vào bắt đầu tranh dành đĩa nước, thật sự giống như năm con chó dành ăn vậy, hoàn thành xong mọi việc Hồng Thiên lại đóng vai trò là người vận chuyển dọn dẹp đống bát đĩa bẩn còn bốn nàng kia lại tiếp tục tư thế vừa rồi quỳ trước người chó ngao.

Đến khi Hồng Thiên đi ra tiến tới gần chuồng chó đưa đầu rúc vào bụng chó ngao. Tới lúc đó bốn vị mỹ nhân mới dập đầu ba cái, sau đó dùng tứ chi của mình bò ra khỏi hậu hoa viên.

Các nàng bò tới hậu điện liền đứng lên lấy xuống quần áo của mình bắt đầu mặc vào, một lúc sau cơ thể mỹ miều của các nàng đã bị che đi bởi từng lớp từng lớp quần áo. Sau đó các nàng mới rời khỏi hậu viện đi ra bên ngoài.

Phượng Ninh cung thiên điện lúc này cũng có người, chính là thái úy Lý Triệt, Ninh vương cùng thế tử của hắn Ninh Kính, ba người ngồi tại thiên điện vừa uống trà vừa nói chuyện rất vui vẻ.

Thấy bốn vị mỹ nhân từ hậu viện đi ra ba người liền đứng lên hành lễ.

“Chà chà! Đúng là vợ chồng son. Vương phi cùng thế tử phi thật hạnh phúc vậy mà được phu quân đích thân tới đón, công chúa như ta đây cũng ghen tị đấy.”

Trưởng công chúa ý vị thâm trường, ánh mắt đưa tình nhìn hai cha con con nói.

Ninh vương cùng Ninh Kính thấy trưởng công chúa liếc mắt đưa tình liền vội vã rời đi ánh mắt, bọn họ không hiểu sao trong lòng lại trở nên chột dạ. Dù sao hai cha con cũng từng trải qua giường của trưởng công chúa, bây giờ thê tử của mình ở đây không hiểu sao cả hai đều có cảm giác gian tình binh bắt.

“Được rồi trưởng công chúa không cần trêu chọc bản vương phi, gia đình chúng ta đương nhiên rất hạnh phúc. Cả ta và Hoa nhi bây giờ đều rất hạnh phúc.”

Ninh vương phi cùng con dâu đi tới bên cạnh phu quân và con trai, sau đó tràn đầy ý vị thâm trường nói.

“Tạ ơn công chúa khen ngợi, tiểu vương chắc chắn sẽ không phụ lòng phu nhân nhà ta.”

“Cảm ơn công chúa, vợ chồng chúng thần thật lòng yêu nhau thần chắc chắn sẽ chăm sóc phu nhân thật tốt.”

Ninh vương thấy vương phi giữ mặt mũi cho mình trong lòng tỏa nắng trả lời trưởng công chúa, Ninh Kính ở một bên cũng tiếp lời hắn nắm lấy tay Hoa thị ánh mắt tràn đầy thâm tình nói. Hoa thị thấy vậy đương nhiên cũng đáp lại phu quân ánh mắt nhìn hắn tràn đầy tình yêu, chỉ có điều bên trong đó lại ẩn dấu đi một chút dâm mỹ.

Tần thị ở một bên cười mỉm không nói gì, có lẽ hai cha con này đang hiểu lầm lời của Ninh vương phi nhưng nhìn thấy cả hai hạnh phúc như vậy nàng lại cảm thấy hiểu lầm cũng không phải không tốt.

Ít nhất hai người cũng không biết được bên dưới lỗ lồn của thê tử mình đang rỉ ra không ngừng dâm thủy chỉ vì chờ đợi được cặc của một con chó địt. Đáng tiếc hôm nay cái lỗ phía dưới của hai nàng đều không có được vinh hạnh đó, nhưng điều đó vẫn không ngăn được hai cái lỗ dâm bẩn thỉu kia vẫn đang rỉ nước.

Thành Uông Dương.

Đã qua nửa tháng kể từ khi cuộc phản loạn của Khang Vương diễn ra. Tin tức cũng đã truyền tới nơi này, cũng vì thế tòa thành này cũng diễn ra một cuộc thanh trừng không nhỏ.

Dù sao đám quan viên cùng mưu phản với Khang Vương ảnh hưởng cũng không nhỏ, chân rết của chúng xâm nhập vào các nơi của đế quốc đặc biệt là chân rết của tể tướng cùng binh bộ thượng thư. Ngay cả thành Uông Dương cũng không tránh khỏi, không ít quan viên cùng tướng lĩnh của thành đều là người của hai vị đại quan này.

Khống chỉ vậy thai tỉnh giáp ranh biên giới gần thành Uông Dương cũng bị Hoàng Nguyệt Ánh điều quân thanh trừng một lượt khiến cho uy danh của đại nguyên soái càng vang xa.

Trời cũng đã tối, trong doanh trướng của mình Hoàng Nguyệt Ánh cùng đám tướng lĩnh đang bàn bạc quân việc. Mỗi vị tướng quân đều lớn tiếng tranh cãi mỗi người một ý khiến đại nguyên soái ngồi ở chủ vị đau đầu không thôi. Trong này cũng chỉ có Hoàng Trung Thiên cùng đám hộ vệ là không nói một lời nào nghiêm cẩn đứng ở một bên canh giữ, Hoàng Trung Thiện ánh mắt còn chăm chú lên thân ảnh của mẫu thân mình, thấy nàng như vậy con người có yêu mẫu tình kết như hắn không khỏi đau lòng cho nữ thần của mình.

Nhưng hắn cũng biết những chuyện này không thể tránh được, hắn chỉ có thể tự nhủ trong lòng mình nhanh lên trưởng thành, làm ra thành tựu để có thể chia sẻ áp lực cho mẫu thân.

“Được rồi! Hôm nay kết thúc ở đây. Mọi người trở về tiếp tục suy nghĩ, ngày mai ta muốn các ngươi đưa ra kế hoạch khả thi.”

Hoàng Nguyệt Ánh cũng thấy buồn bực, cuối cùng xua tay đuổi đi đám tướng lĩnh này.

Các tướng lĩnh xung quanh thấy vậy cũng liền đứng dậy cáo từ, trong chốc lát doanh trướng trở nên vắng vẻ, chỉ còn lại Hoàng Trung Thiện đứng gần đó nhìn mẫu thân không đành lòng.

“Thiện Nhi ngươi có chuyện gì?”

Thấy con trai vẫn ở lại doanh trướng, Hoàng Nguyệt Ánh quay sang hỏi.

“Nguyên soái ngài khí sắc có chút mệt mỏi, nên nghỉ ngơi nhiều hơn.”

Trong quân doanh mẫu thân bắt hắn phải xưng hô chú vụ, Hoàng Trung Thiện cũng rất nghe lời suốt thời gian trong quân đều xưng mẫu thân là nguyên soái.

“Ân! Chỉ là một chút mệt nhọc, ta có cách giải quyết ngươi không cần lo lắng.”

Hoàng Nguyệt Ánh thấy con trai quan tâm tới mình trong lòng cũng ấm áp, nàng nhẹ giọng trấn an trên miệng nở một nụ cười mỉm, bên dưới quần áo rộng thùng thình đôi chân dài tuyệt phẩm lặng lẽ ma sát, đôi mắt đảo đi nơi khác không biết đang suy nghĩ điều gì.

Hoàng Trung Thiện nghe vậy biết mình không nên ở lại thêm bèn dặn dò một lát liền cáo lui, hắn không chú ý rằng ngay khi hắn quay lưng lại cánh tay trái của mẫu thân hắn đã luồn xuống dưới quần của mình hoạt động, hàm răng cắn nhẹ lấy đôi môi hơi thở trở nên nặng nhọc cùng với ánh mắt đã ngập nước như nữ nhân lên cơn động dục.

Chờ bóng lưng Hoàng Trung Thiện biến mất sau cánh cửa một tiếng rên rỉ nhỏ từ trong miệng Hoàng Nguyệt Ánh truyền ra đôi mắt lật lên mất đi một chút tiêu cự, trong miệng tiếng thở dốc càng thêm kịch liệt.

Hoàng Nguyệt Ánh đứng dậy rời khỏi ghế ngồi của mình đi vào hậu điện, nếu có người bên trong lúc này liền có thể thấy được bên dưới ghế ngồi kia đã ướt thẫm một vũng nước.

Cũng không quá lâu Hoàng Nguyệt Ánh đi ra nàng khoác trên người một bộ áo choàng che kín toàn bộ cơ thể rời khỏi doanh trướng.

Bên ngoài doanh trước có hai cận vệ đang canh giữ, thấy Hoàng Nguyệt Ánh đi ra hai ngươi liền cúi chào.

Hoàng Nguyệt Ánh quan sát hai người ra lệnh.

“Không cần đi theo, ta ra ngoài hóng gió một lúc.”

Hai hộ vệ nghe vậy liền đáp lời tiếp tục canh giữ trước doanh trướng.

Hoàng Nguyệt Ánh cũng không quá để ý hai người, bước chân nàng nhanh chóng rời đi biến mất trong đêm tối.

Chuồng ngựa của thành Uông Dương, nơi này hiện đang nuôi dưỡng hơn mười hai nghìn con ngựa, hơn mười nghìn trong số này chính là lực lượng kỵ binh của quân viễn chinh.

Bình thường mỗi kỵ binh đều có một người hầu kỵ, người hầu này có nhiệm vụ chuyên chăm sóc hầu hạ kỵ binh trong quân. Chủ yếu là chăm sóc ngựa cùng với giữ gìn vũ khí cho kỵ binh.

Vì lẽ đó bình thường tại trong chuông ngựa ngoài những người chăn ngựa bình thường ra còn có người hầu kỵ, chuyên môn chăm sóc cho ngựa của mỗi kỵ binh.

Đã gần tới nửa đêm, nhưng trong chuồng ngựa vẫn có không ít người đang làm nhiệm vụ của mình chăm sóc cho lũ ngựa của chủ nhân.

Vì số lượng ngựa quá nhiều nên hầu hết ngựa ở đây đều phải ở chung một chuồng để tiện chăm sóc. Nhưng thời đại này cái gì cũng có ngoại lệ, đặc biết khi thân phận của ngươi bất phàm việc này càng rõ ràng, ngay cả ngựa cũng như vậy.

Bên cạnh chuồng ngựa cho kỵ binh thông thường cũng có một chuồng ngựa khác. Nhưng khác với chuồng ngựa Uông Dương nơi này mỗi con ngựa đều có chuồng của riêng mình, cũng có người chuyên môn chăm sóc.

Những con ngựa này đều là ngựa của những tướng lãnh hoặc có thân phận cao quý nhất thành Uông Dương, đặc biệt trong đó có Hắc mã chiến mã yêu quý của đại nguyên soái Hoàng Nguyệt Ánh.

Hắc mã là chiến mã thái hậu đã tặng cho đại nguyên soái mười năm trước, nghe nói đại nguyên soái yêu thích hắc mã tới nỗi còn mang nó về phủ xây một chuồng ngựa riêng ngay cạnh viện của mình để nàng tiện chăm sóc. Có thời gian nàng cơ hồi mỗi ngày đều chăm sóc Hắc mã không rời khiến ngay cả phu quân của nàng cũng ghen tị. Vì thế có một vài lời đồn không biết từ đâu truyền ra về mối quan hệ giữa vị nữ tướng xinh đẹp tài năng của đế quốc và con ngựa này.

Thi thoảng đám nam nhân ngồi nói chuyện với nhau cũng đều nhắc tới chuyện này trên khuôn mặt tràn đầy bẩn thỉu, không ít kẻ còn hâm mộ Hắc mã có thể được đại mỹ nhân chăm sóc.

Chuồng ngựa của đại Hắc mã nàm ở trung tâm, muốn tới đây phải đi qua những chuồng ngựa khác. Trong chuồng ngựa cực kỳ sạch sẽ không có chút mùi xú do động vật tiết ra, ơ một bên còn có một bộ chăn đệm tựa như đây là nơi nghỉ ngơi của đại Hắc mã nếu nó muốn nằm xuống.

Đại Hắc bây giờ đang đứng giữa chuồng ngựa, cả người nói đen thui cơ thể đồ sộ đầy cơ bắp trông cực kỳ xung kích tinh thần.

Bên cạnh nó một lão già đầu tóc bạc trắng lấy khăn lau từ chậu nước đặt bên cạnh lên vệ sinh một lượt. Phải nói đại Hắc mã được chăm sóc rất tốt, làn do nó đen bóng có thể phản chiếu cả ánh đèn mờ nhạt gần đó.

“Ngươi a thật có phúc, trở thành chiến mã của đại nguyên soái thì thôi đi. Vậy mà còn được nàng yêu quý như vậy, chậc chậc một con ngựa mà còn sống tốt hơn cả ta. Người không biết còn tưởng ngươi là người đây.”

Lão già vừa lau chùi cho đại Hắc mã vừa cảm khái, mỗi lần lĩnh nhiệm vụ chăm sóc đại Hắc mã ông ta đều không nhịn được cảm khái như vậy một con ngựa mà thôi vậy mà còn sống tốt hơn phần lớn người trong thiên hạ, ồng ta đương nhiên ghen tị không thôi.

Vừa lau ánh mắt ông ta lại quét tới con cặc không phải của người kia của đại Hắc mã miệng không khỏi cười lên diễu cợt nói.

“Nói không chừng ngươi còn được mỹ nhân hầu hạ đâu.”

Ánh mắt lão già đầy bỉ ổi nhìn con ngựa tiếp tục nói.

“Này nói xem có phải không? Được mỹ nhân khiến đàn ông thiên hạ mơ ước hầu hạ là cảm giác thế nào, chậc chậc cho dù là hoàng đế bệ hạ cũng phải ghen tị với ngươi nha.”

Lão già đương nhiên biết một số lời đồn lưu truyền về con ngựa này, đương nhiên trong đầu cũng nghĩ tới vài cảnh tượng thú vị.

Đại Hắc mã lại không trả lời lão, một bên mắt đen của nó nhìn lão như nhìn một kẻ ngu.

Két!

Tiếng cửa chuồng ngựa bị mở ra khiến lão già đang ảo tưởng giật mình quay đầu lại. Nơi đó một nữ nhân xinh đẹp khoác trên người một bộ áo choàng che kín người đi vào, còn ai khác ngoài người lão vừa nhắc tới đây.

Lão già thấy Hoàng Nguyệt Ánh xuất hiện tim đập rộn lên vội vã hành lễ.

“Tiểu… tiểu nhân tham kiến… tham kiến đại nguyên soái.”

Lão già âm thanh run rẩy cúi chào, trong lòng cầu mong cho những lời mình vừa nói không bị đại nguyên soái nghe thấy.

Hoàng Nguyệt Ánh thấy lão già run rẩy có vẻ sợ hãi cảm thấy khó hiểu, nhưng nàng cũng không quan tâm lắm, liền ra lệnh đuổi người.

“Ân! Người rời đi, ta muốn tự tay chăm sóc đại Hắc.”

“Vâng… vâng.”

Lão già run rẩy như được đại xá, vội vã cầm xô nước lên chuẩn bị rời đi.

“Ngươi không cần phải cầm xô nước đi.”

Hoàng Nguyệt Ánh lên tiếng ngăn cản không cho lão già cầm xô nước đi. Lão già nghe vậy cũng không nhiều lời bỏ xô nước vừa mới cầm trên tay xuống xoay người rời khỏi, để lại một người một ngựa bên trong.

Chuồng ngựa đóng lại, bên trong chỉ còn lại Hoàng Nguyệt Ánh cùng đại Hắc mã.

Hoàng Nguyệt Ánh nhìn cửa đóng lại mới quay đầu lại đưa ra đôi bàn tay của mình mát xa làn da cho đại Hắc mã.

Đại Hắc mã cả người tràn đầy cơ bắp muốn mát xa cho cơ thể của nó cũng không phải dễ dàng cần phải có lực tay rất tốt.

Cũng may Hoàng Nguyệt Ánh từ nhỏ đã tham quân, sức khỏe rất tốt bàn tay tuy nhìn có hơi mảnh khảnh nhưng cũng thường xuyên cầm vũ khí đương nhiên có thể đáp ứng được yêu cầu của đại Hắc mã.

Đại Hắc mã như cũng cảm thấy thoải mái cả người hơi động, cũng thở ra vài hơi, đuôi của nó vẫy qua vẫy lại cực kỳ hưng phấn.

Hoàng Nguyệt Ánh thấy vậy cũng nở nụ cười, mười năm ở cùng nhau nàng đương nhiên biết đại Hắc mã thích gì nàng tiếp tục dùng bàn tay của mình di chuyển mát xa toàn bộ cơ thể của đại Hắc mã.

Lão già chăn ngựa sau khi rời khỏi chuồng của đại Hắc mã cũng rời khỏi chuồng ngựa, dù sao bây giờ trời cũng không còn sớm giờ này nhiều người đều đã nghỉ ngơi ông ta có thể chăm sóc đại Hắc mã tới bây giờ cũng là tận tâm tận lực.

“Chỉ là một con ngựa thôi, đại nguyên soái cũng quá để tâm đi giờ này rồi còn đến chăm sóc cho nó.”

Lão già vừa đi vừa nói nhỏ liên tục than thở, đột nhiên bước chân lão dừng lại trong đôi mắt sáng lên lại tràn ngập vẻ nghi ngờ.

“Không phải lời đồn là đúng đấy chứ.”

Lão già không phải hầu ngựa của Hoàng Nguyệt Ánh, ông ta vốn dĩ là người chăn ngựa trong thành Hoàng Nguyệt Ánh vào thánh vì quá bận rộn nên mới tìm ông ta tới hỗ trợ chăm sóc đại Hắc mã, bình thường đại Hắc mã đều do Hoàng Nguyệt Ánh chăm sóc.

Những lời đồn kia lão già đương nhiên không tin, chỉ là thi thoảng nói chuyện với đám bạn già đưa ra làm chút hứng thú thôi. Nhưng bây giờ chứng kiến đại nguyên soái tự mình chăm sóc con ngựa kia như vậy trong lòng lão già không khỏi nổi lên nghi ngờ.

Nghĩ tới hình ảnh đại nguyên soái cao quý, nữ thần của toàn bộ binh lính Nguyên Long đế quốc bị một con ngựa đen đè dưới người dùng lỗ lồn cao quý của mình đón nhận con cặc khổng lồ hơn bốn mươi cm của nó khiến cậu em vốn dĩ đã nhiều năm nhu nhược lại ngo ngoe muốn động lên.

Lão già đưa tay xuống bóp lấy bên dưới háng của mình đầu quay lại nhìn vào chuồng ngựa chỉ có chút ánh sáng từ đèn dầu truyền ra trong ánh mắt tràn đầy do dự.

Đôi chân đứng chôn tại chỗ, ánh mắt lại tràn đầy tò mò, tràn đầy lửa nóng cổ họng lại liên tục nuốt nước bọt trán đã chảy ra mồ hôi cho thấy tâm tình lão già đang rất giao động.

Phải mất một lúc sau lão mới động thân, nhưng không phải rời khỏi mà lại quay hướng vào bên trong chuồng ngựa.

Không như lúc nãy đi ra lần này bước chân của lão rất nhẹ cố gắng không gây ra tiếng động quá lớn như sợ bị người phát hiện nhưng ánh mắt của lão lại sáng trưng nhìn chằm chằm phía chuồng ngựa còn sáng đèn kia, đôi chân tuy run rẩy những vẫn chậm từng bước tiến tới.

Lão già đã tới rất gần chuồng ngựa của đại Hắc mã, âm thanh cười đùa cùng tiếng thở mạnh của ngựa đã vàng vào tai ông ta.

Nghe thấy âm thanh đó cổ họng của lão già lại hoạt động mạnh hơn, hơi thở cũng càng lúc càng gấp.

Cuối cùng lão già dừng lại đứng trước chuồng ngựa đóng chặt trong mắt không khỏi bối rối. Toàn bộ chuồng ngựa đều bị vây lại không có một lỗ hổng, muốn nhìn vào bên trong chỉ có thể mở cửa mới được. Những lão già đã làm việc ở chuồng ngựa này nhiều năm, ông ta biết chỉ cần cánh cửa động âm thanh liền sẽ truyền ra.

“Ha ha, ngươi vẫn không bỏ được cái tất này. Không phải vội, ta ở đây.”

Âm thanh đầy dụ hoặc của Hoàng Nguyệt Ánh truyền ra bên ngoài khiến đầu óc lão già không khỏi loạn lên. Không hiểu sao lão già cảm thấy âm thanh này giống như đám kỹ nữ trong thanh lâu đang cố gắng quyến rũ lấy lòng khách nhân vậy.

“Đừng vội… đừng vội.”

Lão già giận không chỗ phát tiết nghe được âm thanh mị hoặc phát ra bên trong nhưng lại không thể làm gì làm sao không gấp cho được.

Lão nhìn khoảng trống phía trên chuồng ngựa, chỉ cần đưa đầu qua đó mọi đều nằm trong tầm nhìn của lão, nhưng một người đầu đã bạc trắng như lão làm sao có thể leo lên đó. Nghĩ tới đây lòng của lão càng lúc càng gấp, mỹ nhân a! Là đại nguyên soái mỹ nhân hàng đầu thiên hạ thần tượng của toàn bộ quân nhân trong thiên hạ.

Lão già gấp gáp quan sát xung quanh đột nhiên một cái ghế lọt vào mắt lão, không sai là cái ghế không ai vứt ở đó, cứu tinh của lão chính là nó.

Lão thường trách móc đám người trẻ tuổi suốt ngày vứt đồ lung khiến lão phải đi dọn dẹp, nhưng hôm nay lão lại cảm thấy tên khốn vứt cái ghế này ở đây là một người tốt, nếu biết người nào vứt cái ghế ở đây lão chắc chắn sẽ xưng hắn là ba ba.

Lão nhanh chân tiến tới cầm lấy cái ghế lên, nhưng hành động lại rất nhẹ nhàng cố gắng không phát ra tiếng động.

Lão nhẹ nhàng đặt ghế xuống ngay trước cửa chuồng ngựa dùng hai chân đạp lên, tuy đã có ghế hỗ trợ nhưng lão vẫn phải nhón chân mới có thể nhìn vào bên trong.

Tim lão đập loạn liên tục không biết có phải mong chờ hình ảnh sắp tới hay không đúng như lão mong chờ.

Cuối cùng hình ảnh bên trong cũng thu vào mắt lão, nhưng nhìn thấy hình ảnh này khiến nhiệt độ đang dâng lên trong người lão đột nhiên bị dập tắt.

Trong chuồng ngựa không diễn ra hình ảnh như lão mong chờ, đại Hắc mã vẫn đứng tại đó cơ bắp cuồn cuộn không che dấu.

Cơ thể Hoàng Nguyệt Ánh bên cạnh lại nhỏ bé hơn rất nhiều so với đại Hắc mã, nếu ở hướng khác nhìn tới cơ thể của đại Hắc mã hoàn toàn có thể che đi nàng.

Đại nguyên soái lúc này đang dùng hai bàn tay xinh đẹp của mình xoa bóp trên khắp cơ thể của đại Hắc mã, nàng vừa cười vừa nói như đang trò chuyện với với đại Hắc mã, không hiểu tại sao lão già nghe ra giọng của đại nguyên soái cực kỳ dụ hoặc.

Bất quá nhìn mỹ nhân vui vẻ như vậy cũng là một khung cảnh không tồi lão già tuy đã nhiều năm không lên nữ nhân nhưng thích cái đẹp là bản năng của mọi người lão cũng không ngoại lệ ánh mắt lão vẫn si mê quan sát đại mỹ nhân.

Ngắm mỹ nhân một lúc đôi chân của lão già truyền đến cảm giác mỏi mệt, dù sao nhún chân một thời gian dài cũng rất tốn sức đặc biệt là người gần đất xa trời như lão, nếu đã xác nhận tình hình bên trong vậy cũng không cần phải ở lại nữa.

Ân!

Lão già nghĩ muốn rời đi, nhưng khi lão chuẩn bị thu ánh mắt lại cảnh tưởng trong chuồng ngựa biến hóa khiến lão hiếu kỳ.

Lúc này đại nguyên soái đã đi tới trước mặt đại Hắc mã, nàng với tay cởi đi dây cương trên người nó để đại Hắc mã hoàn toàn tự do.

“Phì phì.”

Tiếng thở của đại Hắc mã nghe rất rõ ràng, nó cọ đầu vào ngực đại nguyên soái như đang muốn đẩy lớp áo choàng trên người nàng ra.

“Ha ha! Chủ nhân… không cần vội… không cần vội… ngựa mẹ vẫn ở đây.”

Lời của đại nguyên soái khiến cả người lão già run lên đôi chân suýt nữa té ngã, may mắn tay lão bắt được trên thành chuồng ngựa mới không để mình ngã xuống bên dưới.

Cơn mỏi càng ngày càng lớn, đôi chân đã bắt đầu tê lại nhưng lão già lại không để ý tới chuyện này. Trong đầu lão lúc này chỉ có câu hỏi “cái gì là chủ nhân? Cái gì là ngựa mẹ? Là cái gì? Rốt cuộc là cái gì.”

Lão già nóng lòng không thôi, ánh mắt dán chặt lên bóng lưng của Hoàng Nguyệt Ánh.

Nơi đó đại Hắc mã đang không ngừng dúi đầu của mình vào ngực đại nguyên soái không ngừng chà đạp, nơi đó áo choàng của đại nguyên soái đang không ngừng đung đưa như đang muốn đẩy áo choàng ra.

“Hì hì! Ngựa mẹ vẫn ở đây, làm sao cứ vội vã như vậy.”

Âm thanh đầy quyến rũ của vọng ra từ miệng của, hai tay nàng ôm lấy đầu đại Hắc mã để mặt nó úp vào ngực mình. Nhưng đại Hắc mã vẫn không vừa ý đầu liên tục dụi dụi như muốn đẩy áo choàng ra.

Thấy đại Hắc mã sốt sắng muốn đẩy áo choàng của đại nguyên soái ra khiến lão già tò mò không biết bên dưới lớp áo choàng kia là gì, đáng tiếc áo choàng bị thắt rất chặt đại Hắc mã có làm thế nào cũng không mở ra được.

Đại Hắc mã dường như cũng bỏ cuộc, nó vươn đầu ra khỏi ngực của đại nguyên soái, trong miệng phát ra tiếng “phì phì” như đang bất mãn.

Khốn khiếp a! Ngươi không thể kiên trì một chút vạch cái áo choàng kia ra sao, ngươi không phải cũng muốn vạch nó ra sao? Tại sao lại dễ dàng bỏ cuộc như vậy.

Lão già nhìn đại hắc mã bỏ cuộc nhanh như vậy trong lòng không khỏi điên cuồng mắng chửi đại Hắc mã.

“Đừng giận, đừng giận! Ngựa mẹ cởi, ngựa mẹ cởi cho chủ nhân.”

Những lời ô ngôn uế ngữ phát ra từ miệng đại nguyên soái khiến lão già càng thêm hứng phấn, đường đường là đại nguyên soái nguyên long đế quốc vậy mà lại tự xưng là ngựa mẹ, tự làm tiện mình thành một con súc sinh. Đã vậy còn nhận một con ngựa đen làm chủ nhân, trở thành ngựa cái của nó.

Đúng vậy! Mặc dù vẫn chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng chỉ cần dựa trên biểu hiện cùng hành động của đại nguyên soái cùng đại Hắc mã người từng trải như lão đương nhiên có thể đoán ra được sự thật.

Trong đầu lão không khỏi nghĩ tới một vài hình ảnh khiến cả người lão run lên, đã có kinh nghiệm lần trước lão già nhanh chóng ổn định lại cơ thể của mình, tiếp tục lén lút quan sát chuyện xảy ra trong chuồng ngựa.

Lão già lúc này đôi mắt đã dán vào hai bàn tay của đại nguyên soái, hai bàn tay đó hiện đang từ từ cởi ra từng cúc áo phía trên áo choàng.

Rất nhanh tất cả cúc áo đều đã bị cởi ra hết, nhưng vì thiết kế của áo choàng khiến nó vẫn che phủ lại cơ thể của đại nguyên soái.

“Chủ nhân! Xin ngài… xin ngài thưởng thức.”

Giọng của đại nguyên soái có chút run rẩy, dường như mang theo một chút hưng phấn cùng kích động, tây của nàng còn dang ra như làm động tác ôm. Chỉ cần đại Hắc mã tiến vào hai tay sẽ ngay lập tức ôm chầm lấy đầu nó.

Đại hắc mã thấy vậy đầu cũng quay lại, nhưng chỉ cố dừng trước áo choàng không hề tiến tới, hơi thở mạnh của nó phát ra vài luồng gió thổi lên áo choàng lộ ra một chút da thịt bên dưới nhưng vì gió không mạnh cũng không duy trì lâu nên áo choàng nhanh chóng rơi trở lại, che đi lớp da thịt đó.

Lão già cũng vậy, ông ta cũng rất kích động chờ đợi áo choàng có thể lộ ra. Trong đầu ông ta đang không ngừng thúc dục “con ngựa chết tiệt, nhanh… nhanh nha, nhanh đẩy lớp áo choàng kia ra.”

Lão già chỉ gấp gáp nghĩ để đại Hắc mã nhanh chóng vén lên lớp áo choàng kia, nhưng lại không chú ý tới đại Hắc mã bây giờ lại hành động như có trí khôn thật sự.

Nhìn đại Hắc mã dùng mũi thở một lúc như đang trêu đùa khiến lão già như muốn phát điên, trong lòng không ngừng dùng những từ ngữ ác độc nhất chửi mắng, nguyền rủa đại Hắc mã.

Cuối cùng dường như chơi đùa đã chán đại Hắc mã mới vùi đầu vào ngực đại nguyên soái. Ngay lập tức đôi tay đại nguyên soái ôm chầm lấy đầu đại Hắc mã. Bởi vì mặt ngựa khá lớn nên toàn bộ phần trên của đại nguyên soái đều bị đại Hắc mã chiến giữ, hai cánh tay của đại nguyên soái cũng không thể bao bọc lại đầu đại Hắc mã.

Đây đều không phải điều quan trọng nhất, thứ duy nhất lão già quan tâm chính là áo choàng “gạt ra… gạt ra… mau gạt ra.” Đây chính là điều duy nhất lão già quan tâm.

Cuối cùng đại Hắc mã cũng hoàn thành điều ước của lão đầu nó cọ qua cọ lại ngay khe hở của áo choàng, không còn cúc áo cố định áo choàng ngay lập tức bị đẩy ra hai bên cuối cùng rời xuống chân của đại nguyên soái.

“Híttttt!”

Lão già hít một ngụm khí lạnh khi thấy hình ảnh bên dưới áo choàng.

Một cơ thể với làn da rám nắng tràn đầy săn chắc lại khỏe mạnh nhưng không lộ ra chút thô kệch nào xuất hiện trong mắt lão.

Cơ thể này không trần truồng, nhưng không khác trần truồng là bao. Cơ thể bị bao bọc bởi một bộ quần áo liền thân kỳ lạ.

Phía trên chỉ tới bộ ngực của nàng, nhưng chỉ có thể che lại hai phiến đào hồng phía trên lại hoàn toàn bất lực, từ trên cao nhìn xuống lão già có thể thấy được một vực sâu hut hút có thể hút đi bất kỳ linh hồn tên đàn ông nào nhìn thấy nó.

Quần áo kéo liền xuống phía dưới che đi vòng eo tinh tế nhưng nó lại bất lực trước cặp mông vểnh lên kia, nơi đó toàn bộ cặp mông đang khoe ra giữa thiên địa chỉ có một miếng dây nhỏ bị lún sâu trong khe đít cố gắng che đậy hai cái lỗ nhỏ bên dưới.

Máu huyết bắt đầu sôi lên, cho dù sống nhiều năm như vậy lão chưa bao giờ nhìn thấy hình ảnh mê người như thế.

Nhưng lão già không biết tiếng hít của lão đã gây ra tiếng động rất lớn, thậm chí chuồng bên cạnh cũng có thể nghe thấy.

Đương nhiên nó cũng không trốn khỏi tai của đại nguyên soái.

Nàng chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào ánh mắt lão già.

Máu huyết vốn đang sôi trào ngay lập tức lạnh xuống khi ánh mắt này bắn tới, cả người lão già run lên một cái. Không phải giật mình, cũng không phải hưng phấn mà là sợ.

Lão làm sao không sợ cơ chứ, đường đường là đại nguyên soái ăn mặc như vậy, làm ra nhiều hành động hạ tiện như vậy lại bị người nghe thấy, bị người nhìn thấy vậy kẻ nhìn thấy chắc chắn phải chết.

Tuy đã muộn nhưng lão già vẫn rụt cổ lại, trong lòng ôm một tia may mắn mình không bị nhìn thấy.

Nhưng âm thanh tiếp theo hoàn toàn đánh nát hy vọng của hắn.

“Đứng chạy! Ta thấy ngươi rồi.”

Tim lão già như dừng lại, cả người ông ta run rẩy liên tục mặt đã trắng xám.

“Nếu ngươi không trả lời, không cần chờ đến ngày mai tối nay đầu của ngươi sẽ treo trên cổng thành.”

Dường như người bên trong không có kiên nhẫn lên tiếng bắt đầu đe dọa.

Lời đe dọa này quả thật rất có tác dụng, thời đại này bình dân đối với quan lại quyền quý đều có một nỗi sợ vô hình, nỗi sợ này càng phóng đại khi người đe dọa lão chính là một trong những người cao quý nhất đế quốc.

“Đại… đại nguyên soái… ta… ta chưa… chưa nhìn thấy gì… chưa nhìn thấy… thấy… đại nguyên soái tha… tha mạng… tha mạng.”

Lão già không nói nhiều lời trực tiếp quỳ xuống dập đầu trước chuồng ngựa. Đứng trước mạng sống mọi sự dâm dục đều không thể vượt qua.

“Sợ cái gì, ta cũng không muốn giêt lão. Vào đây đi.”

“Đại… đại nguyên soái tha mạng… tha mạng.”

Lão già nghe vậy lại càng sợ, đầu liên tục đập xuống sàn.

“Ta nói đi vào. Còn không đi vào ngày mai cổng thành sẽ có thêm một cái đầu.”

Đại nguyên soái có vẻ thiếu kiên nhẫn với lão già, giọng nói cũng âm trầm lên trong âm thanh cũng lạnh xuống như nếu ông ta không vào sẽ không sống tới ngày mai.

Lão già liên tục run rẩy nhìn cửa chuồng ngựa trước mặt, đôi tay run rẩy đưa lên trước cửa nhưng lại không dám đẩy ra.

“Ta kiên nhẫn có hạn. Ngươi còn không vào có thể về chuẩn bị quan tài cho mình.”

Giọng của đại nguyên soái đã trở nên mất kiên nhẫn, hiển nhiên nếu lão còn không động thân ngày mai sẽ được hít mùi đất.

Lão già nghe vậy cuối cùng vẫn quyết tâm, nhắm chặt mắt lại hai tay run rẩy đẩy ra cửa chuồng ngựa.

Đôi chân lão run rẩy bước vào, cúi thấp đầu không dám nhìn lên, hai chân nhanh chóng vô lực quỳ xuống đầu cúi sát đất cầu xin.

“Đại… đại nguyên soái… lão… lão không nhìn thấy… gì… gì đại… đại nguyên soái… tha… tha tội… đại nguyên soái tha tội.”

Âm thanh lão già run rẩy như khóc sợ hãi cầu xin, quả thật lão đã khóc, nước mắt cùng nước mũi đã chảy dài trên mặt thấm ướt cả mặt đất.

“Ngươi sợ cái gì, ta không định giết ngươi.”

Thanh âm quyến rũ của đại nguyên soái truyền tới trong tai lão già, nhưng lại không khiến lão khí huyết sôi trào dâm ý nổi lên, ngược lại trong tâm lại càng lạnh đi, cả người da gà đã nổi lên.

“Đại nguyên soái tha mang… đại nguyên soái tha mạng.”

Lão già đầu vẫn cúi thấp, miệng vẫn tiếp tục cầu xin tha mạng khiến Hoàng Nguyệt Ánh buồn bực không thôi. Ân chủ nhân của nàng cũng đang rất buồn bực đây này.

Đại Hắc mã dí mũi vào khe sâu trên ngực Hoàng Nguyệt Ánh thổi khí lan tràn như đang bất mãn, nhưng lại khiến làn da của nàng truyền đến cảm giác ấm áp khó tả.

Nhưng nàng không vì thế mà quên đi rằng chủ nhân đang rất không vui, cuối cùng nàng lạnh giọng nói.

“Nếu ngươi không ngâm mồm lại bây giờ ta sẽ lấy đầu ngươi.”

Trong giọng nói tràn đầy sát ý, dường như nếu lão già không im mồm lại đầu của lão sẽ rơi xuống ngay bây giờ.

Lão già dường như cũng cảm nhận được sát ý trong lời của Hoàng Nguyệt Ánh, cuối cùng cũng im lặng nhưng cơ thể vẫn đang run rẩy kia cho thấy lão đang rất sợ hãi.

Hoàng Nguyệt Ánh đương nhiên không quan tâm lão già đang nghĩ gì, nàng thấy lão yên lặng cũng hài lòng nở nụ cười thì thầm bên tại đại Hắc mã.

“Như ý ngài chủ nhân.”

Đại Hắc mã như nghe hiểu lời Hoàng Nguyệt Ánh liền thè lưỡi ra liếm láp cơ thể của nàng, sau đó luồn lưỡi của mình vào trong khe sâu giữa cặp ngực kia.

“Hi hi! Chủ nhân đang thưởng cho ngựa mẹ sao. Ngựa mẹ rất thích nha, ngựa mẹ đa tạ chủ nhân ban ân.”

Hoàng Nguyệt Ánh vui vẻ không thôi, tiếng cười dâm của nàng vang lên trong chuồng ngựa.

Lão già đương nhiên cũng nghe ra được âm thanh dâm mỹ của đại nguyên soái.

Đã ngậm miệng lại giúp lão già tỉnh táo hơn đôi chút, lão vẫn nghe ra những lời dâm đãng từ trong miệng Hoàng Nguyệt Ánh. Tuy không nhìn thấy nhưng trong đầu lão đã xuất hiện hình ảnh ngay phía trước khiến cơn dâm trong người bắt đầu nổi lên, cậu em bên dưới đã im lặng lâu ngày cũng đang rục rịch.

Tuy vậy cơ thể lão vẫn không ngừng run rẩy cho thấy lão vẫn đang rất sợ hãi.

Hoàng Nguyệt Ánh bây giờ mới quan sát lão già đang quỳ bên cạnh, nàng nở nụ cười đầy đĩ thóa nói.

“Ngẩng đầu lên.”

Lời này lại khiến cơn dâm đang rục rịch trong người lão già ngay lập tức bị dập tắt.

“Nguyên soái tha mạng… nguyên soái tha mạng.”

Lão già lại tiếp tục dập đầu cầu xin tha mạng, cho dù lão là bình dân không được ăn học đàng hoàng nhưng vẫn biết nếu những hình ảnh đang xảy ra phía trước xuất hiện trong mắt lão, cái mạng già này gần như không còn khả năng giữ được.

Hoàng Nguyệt Ánh lại nghe thấy tiếng cầu xin của lão già khiến nàng cực kỳ phiền lòng, lần này nàng đã cực kỳ thiếu kiên nhẫn.

“Ta tha tội cho ngươi. Nhưng từ bây giờ ngươi phải nghe theo lệnh của ta, nếu ngươi để ta nghe thấy âm khóc lóc kia đừng trách bản nguyên soái không tôn trọng người già.”

Lời của Hoàng Nguyệt Ánh phi thường có tác dụng, miệng của lão già đã ngậm lại. Lão rất muốn cảm ân đại nguyên soái nhưng lại không dám lên tiếng vì sợ âm thanh của mình khiến đại nguyên soái không vừa lòng.

“Hì hì! Tốt lắm lão gia hỏa. Lão nghe cho rõ đây, từ bây giờ ta không còn là đại nguyên soái nữa mà chỉ là một con ngựa mẹ của chủ nhân đại Hắc mã. Nghe chưa.”

Hoàng Nguyệt Ánh vừa cười vừa nói, âm thanh càng ngày càng dâm dục càng ngày càng hạ tiện khiến cơn dâm trong người lão già lại ngấc đầu trở lại.

Cho dù vậy sợ hãi mới chiếm lĩnh tâm trí lão bây giờ, tuy không muốn mở lời nhưng cuối cùng lão vẫn lấy hết dũng khí trả lời.

“Vâng… vâng… tiểu nhân hiểu… tiểu nhân hiểu.”

“Tốt lắm! Bây giờ thì ngẩng đầu lên.”

Hoàng Nguyệt Ánh hài lòng ra lệnh.

Lần này không con âm thanh cầu xin vang lên nữa, tuy trong lòng vẫn sợ hãi những đầu của lão già vẫn từ từ ngẩng lên.

Hình ảnh thu vào trong mắt lão khiến cả người lão khí huyết trở nên sôi trào.

Khác với tầm nhìn từ trên cao, bây giờ lão đã thay đổi tầm nhìn tới gần hơn quan sát rõ hơn.

Đại nguyên soái quyền lực trong đầu lão vẫn mặc trên người bộ quần áo đó bộ ngực to lớn của nàng quả thật chỉ có thể bị che đi phần dưới hoàn toàn bỏ trống phần da thịt phía trên giống như một điểm tựa để nâng bộ ngực đó lên để khoe ra hơn tà tác dụng che đậy nó.

An vị ngay trên bộ ngực kia chính là bộ mặt dài của một con ngựa, mũi của nó dính chặt lấy da thịt của nàng, lão già còn thấy được lưỡi ngựa đang luồn vào trong khe rãnh sâu hoắm kia thoải mái tung hoành.

Phía bên dưới đôi chân dài miên mang của nàng đương nhiên lộ ra trong mắt lão già, quần lót bên dưới tạo thành hình dây luồn sâu vào trong khe đi vòng qua phía trước, đáng tiếc nơi đó đang bị một chân của đại Hắc mã án ngữ, hình ảnh lão mong chờ không thể xuất hiện.

Hoàng Nguyệt Ánh lúc này đang ngửa đầu lên hưởng thụ chủ nhân ban thưởng, miệng nàng phát ra những tiếng rên rỉ hứng tình. Nàng quay sang đưa ánh mắt về phía lão già đang quỳ bên dưới hỏi.

“Có biết tại sao ngươi vẫn còn sống?”

Lời này lại khiến lão già lạnh đi, đầu chậm rãi lắc. Lão cũng rất tò mò tại sao đại nguyên soái không giết mình.

“Bởi vì chủ nhân muốn ngươi sống nha.”

Hoàng Nguyệt Ánh híp mắt lại nở nụ cười đĩ thõa nói.

Thấy Hoàng Nguyệt Ánh trả lời như vậy cổ họng lão già không khỏi động đậy, ánh mắt đưa về hướng đại Hắc mã trong lòng không hiểu. Con ngựa này có thể hiểu được tiếng người sao?

“Làm sao? Ngươi không tin.”

Ánh mắt Hoàng Nguyệt Ánh híp lại.

“Không không… tiểu nhân tin… tiểu nhân tin.”

Lão già thấy vậy vội vàng trả lời.

Hoàng Nguyệt Ánh thấy vậy lại nở một nụ cười đầy đĩ thõa nói.

“Kỳ thực lúc ngươi quay lại ta đã nhận ra. Thậm chí lúc ngươi nhìn lén ta cũng biết nhưng là chủ nhân không cho ta hành động nha, nhưng vì ngươi phát ra tiếng động quá lớn khiến ta không thể không. Có lẽ chủ nhân muốn tìm một chút kích thích đi.”

Lời này càng khiến tim lão già lạnh lại, lão vậy mà không ngờ tới đại nguyên soái đã biết tất cả hành động của lão. Nhưng nếu như vậy đại nguyên soái lại bỏ mặc lão chứng tỏ đại nguyên soái không có ý định giết lão, thậm chí cho phép lão chứng kiến cảnh tượng này, thậm chí…

Nghĩ tới đây tim lão không khỏi đập mạnh đôi mắt sáng lên, cổ họng cũng hoạt động liên tục.

Hoàng Nguyệt Ánh dường như biết được lão đang nghĩ gì, nàng nở nụ cười khinh thường nói.

“Đừng mở tưởng hão huyền, nếu lão chạm vào người ta ta sẽ đích thân lấy đầu lão. Bất quá ta có thể cho lão chứng kiến nha.”

Lão già nghe vậy tim không khỏi run lên, nhưng sau khi nghe câu cuối cùng của Hoàng Nguyệt Ánh đôi mắt lão già lại sáng lên, cổ họng càng hoạt động nhanh hơn.

Hoàng Nguyệt Ánh thấy cảnh đấy khuôn mặt càng trở nên đĩ thõa. Nàng rời tay phải khỏi đầu đại Hắc mã đặt lên cái yến lộ liễu của mình.

“Có muốn xem không.”

Lão già dính chặt đôi mắt trên bàn tay kia, cổ họng liên tục nuốt nước miếng đầu gật lìa lịa.

Hoàng Nguyệt Ánh thấy vậy liền cười nói.

“Hì hì! Vậy ngươi thử sủa một tiếng cho ta xem.”

Lão già nghe vậy ánh mắt do dự nhìn Hoàng Nguyệt Ánh, thấy nàng hướng ánh mắt trêu đùa nhìn mình lão không khỏi do dự.

Dù sao ta cũng chỉ là tiện dân làm chó cho đại nguyên soái có sao. Nghĩ như vậy lão liền mở miệng.

“Gâu gâu.”

“Ngoan lắm thưởng cho ngươi.”

Hoàng Nguyệt Ánh vui vẻ vì con chó của mình lấy lòng, nàng không do dự dập xuống một bên áo yếm của mình.

Lão già mở trừng mắt nhìn, nơi đó quả bưởi kia lộ ra. Bởi vì động tác của đại nguyên soái mà nó liên tục rung rinh lên xuống tạo thành sóng thịt vô cùng thích mắt hạt đào đỏ mọng lộ ra đã cương lên liên tục lắc lư qua lại như đang mời chào người tới hái.

Nhìn thấy cổ họng lão cảm thấy khô khốc, lưỡi liếm môi liên tục vô cùng thèm thuồng.

Đáng tiếc hạt đào này lão không thể thưởng thức quá lâu đại Hắc mã đã dùng miệng của mình bao lại hơn một nửa trái bưởi kia.

“Ah… chủ nhân… ah… chủ nhân thật xấu.”

Hoàng Nguyệt Ánh cảm nhận được một bên vú của mình bị bao bọc lại trở nên ướt át, sau đó là đầu ti đỏ mọng bị một con rắn chiếm giữ khiến khoái cảm tràn vào đầu nàng.

Lão già nhìn thấy cảnh đó, một đại mỹ nhân cư nhiên bị một con ngựa khiêu khích tới động tình. Không hiểu sao cậu em nhiều năm ngủ say của lão bây giờ lại bắt đầu rục rịch.

Danh sách tập của truyện Thuần nữ thần công :

To top