Website chuyển qua tên miền mới là:
truyentinh.xyz
, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 35
Hôm sau.
Doanh trướng của Hoàng Nguyệt Ánh đã có mặt đầy đủ tướng lĩnh.
Hôm này bọn họ sẽ chính thức xuất quân tiến về thành Hàm Đan phối hợp với cấm quân tiến hành bao vây tấn công tòa thành này, các tướng lĩnh có mặt tại đây đều đang tiến hành kiểm tra lại mọi thứ trước khi đại quân xuất phát.
Phải biết để một đội quân lên tới hai mươi vạn người này di chuyển không phải điều dễ dàng, tất cả đều phải được lên kế hoạch từ tuyến đường hành quân, hậu cần tiếp tế cho tới những vị trí nguy hiểm trên đường hành quân, thậm chí là tuyến đường rút lui đều phải được đưa vào trong kế hoạch. Nếu di chuyển không có kế hoạch rõ ràng thậm chí có thể dẫn toàn bộ quân đội vào tình cảnh không nhận được tiếp tế, hay bị phục kích giữa đường.
Vì thế những cuộc hành quân như thế này cần phải được chuẩn bị kỹ lưỡng. Quân đội cổ đại thường không có được hệ thống tác chiến hoàn thiện như vậy, nhưng Hoàng Nguyệt Ánh lại khác biệt, nàng luôn cố gắng đưa mọi thứ vào một kế hoạch đã định sẵn. Đó là bí quyết cho những chiến công giòn giã của nàng, cho danh tiếng vang xa khắp chư quốc của nàng.
“Nguyên soái. Gián điệp của ta báo về có sự bổ sung quân tại biên giới Già Già, nhưng chỉ khoảng 2 vạn.”
Một tướng lĩnh đứng bên cạnh báo cáo. Lời của hắn khiến mọi người xung quanh nhíu mày lại.
2 vạn quân bình thường đây là con số không nhỏ với lực lượng phòng thủ biên giới nhưng với cuộc chiến với gần năm mươi vạn quân sắp tới hai vạn giống như muối bỏ biển.
“Không có dấu hiệu tăng quân nào khác sao?”
“Không có. Chúng ta chỉ nhận được tin tức Thiên Lam cũng tăng thêm ba vạn tới gần biên giới.”
“Thiên Lam muốn làm gì? Chúng muốn nhân cháy nhà đi hôi của sao?”
“Tính ra thành Lâm Tinh đã có mặt gần mười vạn quân. Đây không phải con số nhỏ.”
Thành Lâm Tinh là pháo đài biên giới giữa Già Gia, Thiên Lam và Nguyên Long từ tòa thành này Thiên Lam có thể xuất quân tấn công bất kỳ quốc gia nào.
Vì thế khi Thiên Lam tăng quân tới pháo đài này cho dù là Già Già hay Nguyên Long đều cực kỳ cảnh giác. Các tướng lĩnh khi nghe thấy báo cáo này khuôn mặt cũng biến sắc không dấu nổi sự lo lắng.
“Không cần lo lắng. Cứ theo kế hoạch thi hành.”
Khác với lo lắng của các tướng lĩnh, Hoàng Nguyệt Ánh lại không thể hiện bất kỳ sự lo lắng nào, nàng bình tĩnh ra lệnh cho tướng lĩnh dưới quyền mình.
“Tướng quân, nếu chúng ta dồn toàn quân cho Hàm Đan sợ rằng Thiên Lam sẽ không ngồi yên. Rất có thể Thiên Lam và Già Gia đã đạt được thỏa thuận nào đó.”
Không có gì khó khăn để nhìn ra vấn đề trong chuyện này, mười lăm vạn quân Già Gia đang ở Hàm Đan. Chỉ cần nhìn cũng biết nếu đội quân này không từ bỏ Hàm Đan rút về biên giới bọn hắn sẽ bị vậy tại tòa thành này.
Nếu Già Gia muốn tiến hành một cuộc chiến quy mô với Nguyên Long lựa chọn duy nhất của bọn hắn là tăng quân công chiếm thành Uông Dương biến tòa thành này trở thành lá chắn cho sườn của mình nhằm thực hiện cuộc chiến thọc sâu vào lãnh thổ Nguyên Long.
Nếu không làm vậy quân đội khổng lồ ở Uông Dương có thể xuất binh bất cứ lúc nào bao vây thành Hàm Đan căn cứ hậu phương của Già Gia, hoặc có thể lựa chọn tần công vào tuyến hậu cần của bọn hắn.
Nhưng rõ ràng Già Gia không làm điều đó, thậm chí quân Già Gia trú đóng ở Hàm Đan cũng không cử ra bao nhiêu quân tấn công phương nam một cơ hội rất tốt để khiến Nguyên Long suy yếu, các thành trì xung quanh Hàm Đan thậm chí còn chưa thất thủ sức tấn công là vô cùng yếu ớt. Trong tình huống như thế này lựa chọn tốt nhất chính là rút khỏi Hàm Đan để tránh bị bao vây.
Mười lăm vạn quân không phải con số ít, nếu mất đội quân này sẽ là đả kích mang tính hủy diệt cho lực lượng phòng thủ biên giới phía đông của Già Gia.
Tất cả các lựa chọn trên Già Gia đều không thực hiện, thậm chí hiện tại đang có rất nhiều xe lương thực đang được chuyển vào thành Hàm Đan tựa như bọn hắn đang muốn phòng thủ tòa thành này vậy.
Lựa chọn này không khác nào tự sát, một khi quân Nguyên Long hoàn thành vòng vậy muốn đột phá là rất khó khăn cho dù Già Gia có điều thêm quân.
Nhưng nếu đội quân mười vạn người ở Lâm Tinh kia tham chiến lại là vấn đề khác, một khi đội quân này tham chiến cùng với lực lượng biên giới Già Già hiện tại có thể khiến cán cân quân lực thay đổi. Lực lượng bao vây Hàm Đan nếu không muốn bị một đội quân gần mười lăm vạn đâm sau lưng chỉ có thể lựa chọn rút lui. Hơn nữa là lui về phương nam chứ không phải thành Uông Dương.
Tới lúc đó muốn tiếp viện cho Uông Dương nhanh nhất lại phải đi qua Hàm Đan đang bị Già Gia đóng giữ, nếu không sẽ phải đi một tuyến đường vòng về kinh thành sau đó lại đổi hướng sang phía tây. Dù sao nằm giữa Uông Dương và Hàm đan là một dãy núi cao không thể vượt qua. Dãy núi này bắt đầu từ biên giới Nguyên Long và Già Gia kéo dài tới một nửa lãnh thổ Nguyên Long, chia cắt toàn bộ khu vực phía tây và phía nam Nguyên Long.
Vì thế muốn từ phương nam tiếp viện lên phía tây nhanh nhất chính là từ thành Hàm Đan đi dọc biên giới, nếu không ngươi sẽ phải đi nửa vòng đế quốc để có thể tiếp viện cho phía tây.
Đặc biệt nếu Hoàng Nguyệt Ánh dẫn toàn bộ lực lượng của mình đi thì trừ phương nam không còn nơi nào có đủ lực lượng tiếp viện cho phía tây. Quân đội phương bắc không thể động nữa, lực lượng này đã bị giảm quân số xuống mức nguy hiểm, nếu giảm nữa phương bắc sẽ hoàn toàn mở ra mời chào kỵ binh của Phong Nguyệt.
Kinh thành cũng không còn quân để điều động, còn phía đông vậy thì tốt nhất chờ lực lượng phía nam tiếp viện sẽ tốt hơn.
Hoàng Nguyệt Ánh làm sao không biết điều này, nhưng nàng vẫn kiên quyết ra lệnh.
“Không cần lo lắng, cứ theo lệnh mà làm.”
Các tướng lĩnh xung quanh nghe vậy cũng không nói gì nữa, bọn họ hành lễ với Hoàng Nguyệt Ánh rồi rời khỏi doanh trướng. Bọn họ biết đại nguyên soái đương nhiên có thể nhìn ra chuyện này, nếu nàng không lo lắng bọn hắn có gì phải lo.
…
Còn tiếp…
Danh sách tập của truyện Thuần nữ thần công :